"Còn không phải sợ ngươi không cẩn thận mà chết." - Lời vừa ra khỏi miệng, Ngải Vi thoáng sửng sốt, sau đó hận không thể tự tát vào mặt mình một cái. Nói lời này, ngươi đã thật sự muốn ở cùng một chỗ với Nefertari, còn làm bộ làm người tốt nói nhiều như vậy làm gì. "Coi như ta chưa nói, chưa nói gì hết, dù sao ta sớm hay muộn đều cũng phải trở về, ta nghĩ, ngươi hẳn nên cẩn thận một chút với người bên cạnh.... A!"
Lời nói còn chưa dứt, cằm của Ngải Vi đã bị người kia giận dữ nắm chặt ở trước mặt vạn quân.
"Nói lại lần nữa xem."
"Ngươi nên cẩn thận một chút với người bên cạnh..."
"Không phải câu này!"
"Coi như ta chưa nói..."
"Không phải!"
"Dù sao sớm muộn gì ta đều phải trở về, ngươi nắm chặt như thế làm gì?" - Ngải Vi chịu không nổi, cuối cùng cũng lớn tiếng hô! Nàng tùy tiện đi! Đi tới chỗ vua Ramsses.
"Ngươi đã thực sự muốn ở cùng một chỗ với Nefertari, còn muốn ta phải thế nào? Cho dù ta để cho Nhã Lý chạy mất là không đúng, ngươi cũng không phải hoài nghi ta đến bỏ thuốc ngủ? Ngay cả khi giúp ngươi trị liệu vết thương, ngươi cũng không tin tưởng ta!" Ngải Vi nói xong, càng nói càng kích động, đôi mắt màu thủy lam thế nhưng lại bị một tầng sương mù phủ kín. "Nói cho ngươi đi! Ngải Vi ta mới không tiếc cái mạng của ngươi! Ta và ngươi căn bản là không cùng một thế giới! A..."
Ngải Vi bịt kín miệng mình, nói như vậy... không tốt. Hắn nhất định đang nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-cua-pharaoh/1640152/chuong-39-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.