Ngãi Vi nhảy xuống “Hắc băng” cảm thấy không muốn tiếp tục đi nữa.
“Thắt lưng... Đau quá!” Nàng xoa xoa sau lưng vừa thê thảm nói.
"Về sau nhất định không cưỡi ngựa nữa! Vẻ mặt đó của ngươi là sao chứ?"
Nàng khom lưng đi về phía trước thắt lưng đau không dậy nổi, Bubka sa sầm mặt lại, trầm mặc đi theo phía sau. Ngải Vi nghĩ một chút, lửa giận đã xông lên đến tận đầu, bổn tiểu thư vất vả như vậy, không phải là vì tên lão đại như ngươi sao! Bày bộ mặt kia ra là muốn cho ai xem đây.
Nàng lúc ấy rất muốn xông lên, nắm cổ áo Bubka mắng hắn một trận, nhưng suy nghĩ mãi, nàng lại nhịn xuống, hắn chắc hẳn là vì bản thân bại trận nên tinh thần sa sút, chuyện này cũng dễ hiểu. Bởi vậy nàng ngược lại còn dùng ngữ điệu uyển chuyển lời lẽ “Ôn nhu” hỏi
"Bubka, làm sao vậy?”
Bubka ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Ngãi Vi một cái, không nói lời nào bước lên phía trước, một tay nắm lấy cánh tay của Ngãi Vi kéo đi.
“Đau, ngươi nhẹ tay chút đi.” Ngãi Vi khẽ rên, khủy tay và mấy ngón tay lần trước bị ngã còn rất đau, Bubka sao lại dùng lực mạnh như vậy.
Trên khuôn mặt tuấn tú của chàng thanh niên tóc hồng tỏ ra một chút đau lòng, màu mắt xanh biếc chợt mất đi vẻ đẹp trong sáng ngày xưa. Hắn lấy túi thảo dược mang theo bên mình ra, Ngải Vi hoài nghi nhìn đôi mắt đen tuyền kia, do dự không biết có nên cự tuyệt hắn hay không. Bubka giống như nhìn thấu tâm tư nàng, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-cua-pharaoh/1640150/chuong-39-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.