“Tam ta, ta không đáng giá để ngươi làm như vậy!”
Long Thanh Dương nghe vậy liền biến sắc mặt, vẻ mặt hiện rõ một chút không vui, hắn thực không thích Long Vân Thấm bài trừ tình cảm này, “Ngươi nếu coi ta thực là tam ca của ngươi thì không nên nói những lời này. Lục muội, nếu Lăng Triệt làm những việc này vì ngươi, ngươi sẽ từ chối như vậy sao?”
Long Vân Thấm sửng sốt, không cách nào trả lời hắn. Nhưng chính sự chần chờ này của nàng đã cho Long Thanh Dương biết đáp án, “Lục muội, ngươi xem, ngươi sẽ không cự tuyệt sự giúp đỡ của Lăng Triệt, vậy tam ca giúp ngươi sao lại không được? Phải biết rằng chúng ta là huynh muội, là thân nhân huyết thống tương liên, chính ngươi đã từng nói, thân tình trong hoàng gia vốn đạm bạc, chỉ có ta ngươi là huynh muội một nhà sao?”
Từ đầu đến cuối, Long Vân Thấm chỉ nghe mà không nói câu gì, chính là tận lực ghi nhớ những lời nói của Long Thanh Dương trong lòng, về sau nếu nàng có thể sẽ làm tất cả vì hắn.
“Đúng rồi, còn có một việc tốt nhất nên lưu ý.” Long Thanh Dương đối với người tự sung là quốc sư kia không tránh khỏi lo lắng, nhất cử nhất động của hắn đều tùy thời chú ý, hơn nữa việc này liên lụy đến Long Vân Thấm nên hắn càng không thể bỏ qua, “Quốc sư giống như nghiên cứu ngươi.”
Long Thanh Dương không tìm được từ ngữ phù hợp, cuối cùng nghẹn ra hai chữ nghiên cứu xem như phù hợp nhất mới nói ra, quốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-cua-nhiep-chinh-vuong/1959348/chuong-67-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.