chỉ là một tên hái hoa tặc hoi
Hỏa Hồ vẫn ẩn thân ở một chỗ tối trong sân, một lúc lâu sau cuối cùng cũng đợi được bóng đen kia từ trong phòng đi ra, rồi nhìn hắn đi đến trước mặt nàng.
“Loại chuyện này thật sự dọa những người gan nhỏ như ta mà, ngươi chắc nữ nhân kia là ngũ công chúa? Thủ đoạn quyến rũ của nàng so với nữ tử thanh lâu còn phóng đãng hơn mấy phần đấy! Chậc chậc!” Nam nhân vừa nói vừa cười khẽ, trên mặt tràn đầy thần sắc hưởng thụ thỏa mãn.
Hỏa Hồ ném cho hắn một ánh mắt khinh bỉ ghét bỏ, xuất ra ngân phiếu trực tiếp ném qua: “Xong việc thì làm cho cái miệng sạch sẽ một chút, nếu có người tra ra cái gì từ miệng ngươi…”
“Được rồi, được rồi, tuyệt sẽ không nói với người khác, bản lãnh làm hái hoa tặc của ta đâu phải chuyện bình thường. Bất quá, nếu Văn Nhân Mặc biết nữ nhân của hắn bị hái hoa…”
Hỏa Hồ nghe vậy chỉ thờ ơ: “Văn Nhân Mặc nếu thật sự để ý sao có thể để nàng ta ở một mình bấy lâu nay? Ta hảo tâm tìm người hạ hỏa cho nàng, hiện tại hắn phải thỏa mãn mới đúng. Bản lĩnh của ngươi làm cho nữ nhân kia dục tiên dục tử, hắn có khi càng thêm thích ngươi đấy!”
Cùng bóng đen kia giao dịch một hồi, cuối cùng khi hắn rời đi, Hỏa Hồ bưng nước chờ ở ngoài cửa, thẳng đến khi trời sáng mới một lần nữa gõ gõ cửa phòng, nàng đẩy cửa đi vào, sau đó ‘a’ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-cua-nhiep-chinh-vuong/1959346/chuong-67-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.