Vài cung nhân bên người biết rõ nội tình chỉ biết run rẩy khóe miệng rồi cúi đầu; Chỉ có mỗi Vân Tú hơi hơi mỉm cười, ra vẻ tự nhiên, nhẹ nhàng nhận lại nửa bộ thường phục đang thêu dở, ôn nhu nói: "Hoàng Thượng thích là tốt rồi."
"Tuy trước mắt đến lễ Vạn Thọ vẫn còn hơn một tháng, nhưng tay chân thần thiếp lóng ngóng, sợ sẽ thêu rất lâu, nên đã phải bắt đầu làm từ sớm, chậm mà chắc, muốn cho Hoàng Thượng một kinh hỉ." Nàng đưa tay ý bảo Thụy Châu đặt thường phục lại vào sọt kim chỉ, không hề có chút chột dạ, mặt không đổi sắc tiếp tục nói, "Nhưng ai ngờ kinh hỉ này lại bị bại lộ mất rồi...... sao Hoàng Thượng lại bực tức thế?"
Khang Hi lộ ra nụ cười không kiềm chế được, tầm mắt cứ dừng trên thường phục, nhìn hồi lâu mới tiếc nuối mà dời đi, tươi cười vẫn luôn âm ỉ trên miệng. Nghe vậy, hắn khụ một tiếng, không được tự nhiên mà sờ sờ cái mũi, lại nói: "Trẫm không nên xả vào ngươi như vậy. Cũng do tiểu Đồng Giai thị kia quá gây chuyện, khiến Lão Tổ Tông lo lắng trẫm muốn nạp nàng vào cung, nhưng trẫm đã phong nàng làm huyện quân rồi, ít ngày nữa sẽ khởi hành đến Ngũ Đài Sơn cầu phúc cho Thánh Mẫu Hoàng Thái Hậu."
Làm huyện quân? Cầu phúc?
Vân Tú vừa nhẫn cười vừa bừng tỉnh, thì ra là vậy, thì ra là vậy.
Vậy nên Hoàng Thượng mới tức giận như thế, cũng do Hoàng tổ mẫu không tin hắn!
Việc dẫn đến thiên điện Càn Thanh Cung này, đúng là quá khiến người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-bai-cong-hang-ngay/1162800/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.