Mắt cắm trên bảng hiệu?
Hắn đã bao giờ bị người ta sáng tạo mấy lời khác người như vậy mà mắng đâu!
Thế nhưng người mắng hắn chính là người đứng đầu thiên hạ, là Hoàng A Mã mà hắn vô cùng ái mộ, vậy nên Dận Thì chỉ có thể câm nín mà chịu. Hắn há miệng thở dốc, mặt trở nên đỏ bừng, còn mang theo chút sợ hãi.
Đại a ca như bị tạt một chậu nước lạnh cóng, khó khăn lắm mới phục hồi được tinh thần, sự xúc động chậm rãi lui đi, sắc mặt đỏ bừng lại trở nên trắng toát.
Thời cơ tốt nhất để cầu tình chắc chắn không phải hiện tại. Sáng nay Hoàng A Mã mới vừa ban ý chỉ, mà hắn vừa học xong liền vội vã chạy tới, nhất thời xúc động cầu tình cho nương, nhưng có lẽ phản tác dụng rồi, bây giờ mọi chuyện như lửa cháy đổ thêm dầu vậy......
Dận Thì kính cẩn nhặt sổ con trên mặt đất lên, lắp bắp mà hô: "Hoàng A Mã ——"
Nói xong, hắn lập tức cúi đầu, lắp bắp nói: "Nhi tử, do nhi tử quan tâm nhiều nên sẽ bị loạn, khiến lời nói ra không có chừng mực, mong Hoàng A Mã bớt giận. Nhưng sự tình liên quan tới Bát đệ, nhi tử tuyệt đối không dám nói dối! Nương...... thật sự không phải người như vậy......"
Thanh âm dần dần nhỏ xuống.
"Bớt giận à? Tức giận của trẫm đều bị ngươi lôi ra hết rồi." Khang Hi liếc nhìn Dận Thì, hừ lạnh một tiếng, chặn ngang lời của hắn rồi sau đó trầm giọng nói, "Ngươi quỳ ở đây cho trẫm, quỳ nửa canh giờ để mà bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-bai-cong-hang-ngay/1162775/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.