"Thế nào? Có cái gìkhông thoải mái hay không?" Chờ Hàn Vũ mở mắt, Tà Diễm khẩn trương hỏi,hắn để ý đến rất ít người, Hàn Vũ chính là người quan trọng nhất trongsố đó. 
"Thành công, ha ha ha, nội lực của ta đã tăng lên tầngbốn" Hàn Vũ cao hứng bắt lấy cánh tay Quân Tà Diễm nhảy cẩng lên, niềmvui của nàng lan cả sang hắn, trên mặt hắn xuất hiện nụ cười hiếm thấy. 
"Không có chuyện gì là tốt rồi, làm ta lo lắng, lão bà, nàng nghĩ nên đền bùta như thế nào đây?" Có cơ hội tốt như thế này sao không lợi dụng chiếmtiện nghi đây. 
"Tốt, chuyện kia cũng không dễ dàng, ngày mai tasẽ mời khách ở Vô Tình các, mời chàng ăn một bửa thật ngon, như thếnào?" Hiện tại HÀn Vũ rất là cao hứng, chỉ một bửa cơm không thành vấnđề. 
"Hả, ta muốn không phải cái này...." Một bữa cơm ở Vô Tình các đâu bằng "ăn" tiểu lão bà của hắn. 
"Được rồi, hôm nay rất vui, bất quá đã khuya chàng nên rời đi" Ngày mai HànVũ còn phải tiến cung tìm hiểu một chút chuyện hội nghị tứ quốc. Đêm qua đã không được nghỉ ngơi tốt, hôm nay phải cố gắng ngủ một giấc chothoải mái. 
"Được, nàng nghỉ ngơi đi, nhớ mơ thấy ta" Quân Tà Diễm đứng dậy hôn một cái trên mặt Hàn Vũ rồi xoay mình rời đi. Còn chưa rakhỏi cửa đã vòng trở lại. 
"Lão bà, quên nói với nàng tác dụng của nhẫn này, kỳ thật nó rất bình thường, nhưng phụ thân của sư phụ đã dùng võ công cả đời của mình tạo ra vật phẩm có thể cất giữ đồ, không gianbên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-nhi-phuc-hac-cua-yeu-nghiet/1633912/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.