Diễm nương đi vào phía sau Tình tỷ, không tỏ ra kiêu ngạo như những hoa khôi bình thường khác, nhìn đến dạng này, làm cho tâm tình muốn so tài của Hàn Vũ giảm đikhông ít, vốn là một người không tranh sự đời, nàng còn cùng Diễm nươngtranh làm gì chứ? Diễm nương một thân quần áo dài thuần trắng kéo dàiđến chân, đơn giản, hé ra gương mặt thuần khiết trắng trong, so sánh với Hàn Vũ, một người tựa như ánh mặt trời đỏ rực, một người lại là ánhtrăng khuya ôn hòa.
"Diễm nương, ma ma gọi ngươi ra là muốn ngươi cùng Lạc cô nương so tài, mỗi ngày ngươi ở trong phòng cũng không cảmthấy vui, không bằng đồng ý với ma ma đi? Vị cô nương này nói Vô Tìnhcác của chúng ta bất quá cũng chỉ có thế, ngươi cũng biết các chủ rất để ý đến Vô Tình các mà" . Diễm nương này không có nghe theo lời nàng,nàng ấy vì chủ tử mới ở trong này, nếu như bị Diễm nương này cự tuyệt sẽ không còn mặt mũi đành phải lôi chủ tử ra.
"Tốt, ta đồng ý"Thanh âm này thật dễ nghe, thật nhẹ nhàng! Nàng ấy làm sao lại ở trongnày đây? Mặc dù thân ở trong kỹ viện, nhưng lại làm cho người ta cảmthấy nàng ấy không nhiễm mùi bùn, khí chất thoát tục, một thân không cóquá nhiều trang sức cùng quần áo rườm rà, nhìn tựa hồ nhu nhược làmngười khác không tiếc thân mà bảo vệ! Aizzz, nữ tử như vậy sẽ làm tất cả nam nhân đều muốn giữ không chịu bỏ đi. Hàn Vũ im lặng đánh giá Diễmnương, vừa vẹn nàng ấy cũng đang đánh giá nàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-nhi-phuc-hac-cua-yeu-nghiet/1633876/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.