Sau khi nụ hôn kết thúc, hai người vẫn cứ ôm chặt lấy nhau, lưu luyến không muốn buông tay.
Bạc Kha Nhiễm cảm thấy, bản thân mình giống như một người con xa quê lâu năm, vốn dĩ chẳng phải là như thế sao, làm nghề này của bọn họ, mặt ngoài nhìn thấy thời gian thật thư thả, nhưng có mấy ai thấu hiểu được những bất đắc dĩ ở trong đó, thời điểm bọn chân chính bận rộn với công việc, thời gian ở chung thì ít mà xa cách thì nhiều, rõ ràng là người yêu của nhau, lại bởi vì đủ lí do mà thân bất do kỉ.
Cuối cùng Thẩm Dữ cũng chịu buông tay thả cô xuống đất, rốt cuộc bây giờ bọn họ vẫn còn đang ở trường học.
Sau khi Thẩm Dữ thả cô xuống, đầu tiên là giúp cô đeo khẩu trang lại, sau đó mới đi qua bên cạnh giúp cô kéo va li hành lý, một tay anh cầm va li, một tay lại gắt gao nắm chặt tay cô, lúc nắm tay cô, anh cảm nhận được một chút lành lạnh, anh giơ tay cô lên nhìn, thì thấy trên trên ngón tay áp út là nhẫn kết hôn của hai người, ánh mắt anh mang theo một tia nhu tình mà nhìn cô.
Bạc Kha Nhiễm nở một nụ cười thật tươi với anh.
Khóe miệng Thẩm Dữ cũng dần dần cong lên thành một độ cung.
"Đi thôi." Anh nghiêng đầu nhìn cô nói.
"Đi đâu?" Cô hỏi.
"Về nhà."
"Về nhà?"
Không quay phim nữa?
Chẳng lẽ giờ này đã kết thúc công việc rồi sao?
Bạc Kha Nhiễm lộ ra biểu tình đã hiểu mọi thứ.
Thẩm Dữ sủng nịch mà nhìn cô:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-nhap-tam-phi/992198/chuong-82.html