Hiện giờ Ngưu Kính ở trước mặt các nhân viên công tác mắng cô ta như vậy, mặc kệ cuối cùng cô ta có diễn hay không diễn, thì cũng đã để lại ấn tượng không tốt trong cảm nhận của người khác.
Nhưng nếu cô ta nói không diễn, cô ta còn thêm đắc tội với Ngưu Kính, cho nên trong hai lựa chọn này, cô ta phải chọn một cái ít ảnh hưởng nhất.
Tất nhiên là nhẫn nhịn nói muốn diễn tiếp.
Trải qua một chuyến như vậy, dưới trong tình huống Kỷ Thư Kỳ "chịu đựng vết thương ở chân", cảnh quay này rốt cuộc cũng thành công quay xong.
Cảnh quay đặc tả ánh mắt của Bạc Kha Nhiễm một lần liền trực tiếp thông qua, ánh mắt diễn tả vô cùng đúng chỗ.
Liễu Hâm nhìn Bạc Kha Nhiễm trên màn ảnh, đặc biệt là lúc đặc tả đôi mắt cô ấy, đôi mắt kia có kỹ thuật diễn vô cùng tốt, khiến cho nội tâm cô có chút chấn động.
Ở một khắc kia, cô dường như thật sự cảm nhận được Lương Phinh chân thật ở thế giới này.
Giãy giụa, không cam lòng, hối hận..
Các loại cảm xúc phức tạp được một một đôi mắt diễn tả vô cùng nhuần nhuyễn.
Ngưu Kính nhìn qua, nhịn không được tán thưởng vài câu.
"Nha đầu này chính là trời sinh để làm diễn viên."
Liễu Hâm nhìn thoáng qua Bạc Kha Nhiễm đang được trợ lý đưa tới lều nghỉ ngơi.
Mái tóc đen nhánh bị nước mưa xối ướt, làn da trắng nõn giờ phút này lại trắng thêm vài phần, ẩn hiện có chút tái nhợt, trên môi có chút tím tái, xem ra sau khi bị xối nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-nhap-tam-phi/992188/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.