hắn ở nhân gian có hai cái tên, một tên là Hoắc Khải Căn, một tên là Ninh Phi. 
tên hắn vốn đương nhiên gọi là Ninh Phi. 
Lúc đầu Ninh Phi là một tảng đá bình thường. Ao tẩy nghiên mực kia, nét mực hạ xuống sao chép khôngbiết bao nhiêu Kinh Phật, ở trong ao trong suốt hưởng khí trời. hắn lây dính phật khí mặc sắc dần dần có ý thức mông lung. 
hắn mở to mắt, xuyên thấu qua nước ao tẩy nghiên mực lành lạnh, nhìn thấy đúng là dáng hình gốc mặc liên thướt tha. 
Lúc đó nàng vẫn là nụ hoa sắp nở, nửa ngâm dưới nước, nửa ở trên, ngẫu nhiên có gió mang hơi nước thổi qua, thân mình nàng tinh tế mềm mại đáng yêu lắc lư trong ao. 
hắn cảm thấy nàng đang nhảy múa vì mình. 
Lúc đó hắn thực yếu ớt, ý thức cũng có chút ngây thơ mơ hồ, xem xem, lại tiếp tục ngủ. hắn vừa ngủ chính là mấy trăm năm, thậm chí hơn một ngàn năm, đợi lúc khôi phục lại ý thức, hắn ngửi thấy mộthương thơm nhè nhẹ. 
hắn cũng không biết đó là hương hoa sen, chỉ biết chưa từng ngửi thấy, hương thơm ngập tràn. 
hắn nỗ lực ngẩng đầu lên, lại nhìn thấy nàng ở trong nước, nghịch ngợm nháy mắt cười với hắn. 
Nàng cười rất đẹp mắt, một khắc kia, hắn biết là tim mình đập nhanh hơn, mặt đỏ tới mang tai. 
Bất quá hắn là một khối đá màu đen, dù mặt đỏ người khác cũng không nhìn ra. 
"Ngươi là ai a?" Nàng cúi đầu cười nhìn hắn, hỏi như vậy. 
Lúc hắn nghe thấy, giọng nàng thật sự thanh linh như thiên âm, êm tai cực kỳ. 
hắn muốn há mồm đáp lại nàng, nhưng phát hiện, căn bản mình không biết nói. 
Lúc này hắn mới nhớ, mình là một tảng đá, mới vừa có ý thức, có thể nhìn thấy chung quanh hết thảy đã là vạn hạnh, sao có thể nói chuyện đây? 
"Hì hì, ngươi có phải không biết nói hay không?" Đọc qua không biết bao nhiêu cuốn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-hau-tim-chet-hang-ngay/1511712/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.