Có lẽ là uống nhiều cháo, A Nghiên xem ra so với mấy ngày trước đây nởnang hơn, cũng không giống lúc sinh bệnh gầy yếu như que củi. Thậm chíđôi khi Tiêu Đạc cẩn thận nhìn, sẽ cảm thấy trên má nàng lộ ra màu hồng.
ngón tay thon dài vươn ra, nhẹ nhàng xoa nắn, cảm thấy trơn mềm nhẵn mịn, lại là A Nghiên quen thuộc kia.
Ít nhất nhìn qua đúng vậy.
Tiêu Đạc kỳ thật hiểu rõ có chút không thích hợp ở đâu đó, nhưng hắn bất lực. Đôi khi A Nghiên ngủ rồi, hắn sẽ canh giữ một bên, ngơ ngác ngồingắm lông mi nàng dài nhỏ yên tĩnh buông xuống, lúc nàng đang ngủ cũnghơi hơi nhíu nhíu mày.
Hắn kìm lòng không đậu nâng tay lên, định giúp nàng vuốt mi tâm, nhưng duỗi tay được một nửa, hắn lại thu trở về.
Kỳ thật từ nhỏ đến giờ, hắn rất ít khi chấp nhất cái gì như thế.
Bây giờ A Nghiên tựa như một khối mỹ ngọc trơn bóng dễ vỡ, hắn nắm ởtrong tay cũng phải thật cẩn thận, không dám dùng sức, sợ không cẩn thận chạm vào liền hỏng. Nhưng mỗi khi nhìn nàng, trong lòng hắn lại luôntràn ngập khát vọng, hi vọng càng gần nàng, hi vọng có thể ôm nàng, đemnàng hòa vào trong huyết mạch mình.
Cái loại khát vọng mâu thuẫn xa lạ này, mãnh liệt tràn đến, khiến hắn thậm chí cảm thấy mình đã không phải là mình.
Hắn mạnh mẽ đứng lên, hô hấp dồn dập đánh giá dung nhan A Nghiên đang yên tĩnh ngủ, thật lâu sau xoay người, ra khỏi phòng.
***********************
tuyết sơn lồng lộng, thản nhiên đứng đó, xa xa từng cơ gió
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-hau-tim-chet-hang-ngay/1511603/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.