Đầu lưỡi nàng cũng không giống bình thường, màu sắc có chút phấn nộn, hìnhdạng cũng có chút đẹp mắt, lúc này nàng há to miệng như vậy, khéo léonhu thuận, tựa như chim nhỏ vừa nở mở to ánh mắt ngây thơ chờ thức ăn.
nhân cơ hội này, Tiêu Đạc đút cho nàng một thìa cháo, nhìn nàng ngậmmiệng nuốt xuống, má phồng lên, không khỏi càng muốn cười, nhịn khôngđược vươn tay nhéo nhéo gương mặt nàng.
Đang ăn, bỗng nhiên bị bóp mặt, là ai cũng không đồng ý. A Nghiên nhanh nghiêng đầu, định tránh đi.
Mỗi ngày đều phải sờ phải bóp, càng xem càng cảm thấy hắn coi mình làtiểu miêu tiểu cẩu mà đối đãi, hoàn toàn không muốn bị hắn bóp.
Ai ngờ A Nghiên trốn như vậy, lại khiến Tiêu Đạc càng vươn tay đến, chặt chẽ cố định đầu nàng.
”Không được nhúc nhích.” thanh âm hắn hơi khàn khàn ra mệnh lệnh.
”Ngô ngô ngô...”A Nghiên trừng lớn mắt tỏ vẻ phản kháng.
bàn tay Tiêu Đạc hữu lực mà linh hoạt cố định đầu nàng lại, để sát vào,nhìn kỹ cái mũi nhỏ cái miệng nhỏ của nàng một phen, sau đó hơi hơi nhíu mày, thanh âm hơi khàn khàn nói: “Vì sao ngươi lại sinh bệnh? Ta chotới bây giờ chưa từng sinh bệnh.”
A Nghiên nháy nháy con ngươi, không còn lời nào để chống đỡ.
Nàng có thể so với ôn thần sao? Có thể so với hắn một thân sát khí sao?hắn đầy người lệ khí và huyết tinh, sợ là Hắc Bạch Vô Thường cũng phảinhường hắn ba phần!
Ai ngờTiêu Đạc cẩn thận nhìn kỹ khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng cả nửa ngày, bỗng nhiên buông ra, bưng cháo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-hau-tim-chet-hang-ngay/1511602/chuong-63-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.