Mang theo cả trái tim kinh sợ tiễn bước Tiêu Đạc, người Cố gia cuối cùng nhẹ nhàng thở ra. 
“A Nghiên a, ngươi sao lại tìm được một cố chủ như vậy, ta xem khôngphải dễ đối phó, không thì chúng ta mặc kệ, bỏ đi?” nương A Nghiên đếnbây giờ bị dọa còn chưa thở nổi. 
”Việc này sợ là không phải có thể dễ dàng trốn đi.” cha A Nghiên ngồi ởtrên tảng đá trong sân, trầm tư một phen rồi nói ra một câu như vậy. 
”Tỷ, người này đến cùng có lai lịch gì?” Ở cạnh chuồng gà đọc sách CốMặc rốt cục ngẩng đầu lên, hỏi A Nghiên như vậy. Trong nhà nhỏ, cũngkhông có thư phòng như nhà phú quý, hắn đều ở cạnh chuồng gà tìm mộtkhúc cây đọc sách, mấy năm nay đã là không có tiếng gà mái thầm thì thìkhông thể đọc sách. 
A Nghiên lắc đầu: “Ngươi xem huyện thái gia đều sợ hắn thành bộ dángthế, sợ là có lai lịch lớn. Ta dù muốn chạy, nhưng hắn quyền lớn thếlớn, chúng ta làm sao có thể thoát được.” 
Người một nhà đang nói chuyện, đã nghe bên ngoài thanh âm rộn ràng nhốn nháo, tất cả buồn bực ra xem. 
Nguyên lai là Ngưu trưởng thôn nâng một hòm lễ che bằng giấy đỏ, vừa đitới nhà A Nghiên, phía sau còn có đám người Hoắc Tam nương, tất cả mộtđám cười đến nịnh bợ lại khách khí, như là nhà A Nghiên tôn quý bực nào. 
”Là chúng ta có mắt như mù, không biết A Nghiên đi làm đầu bếp nữ chonhà có thân phận tôn quý như vậy, lại hiểu lầm A Nghiên. Cố huynh đệ, cố nương tử, đây là một điểm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-hau-tim-chet-hang-ngay/1511566/chuong-33-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.