Từ khi Phong Nhi có thể đi lại, tất cả mọi người ở trong VươngCung Hoài Nam không có ai không biết vị Nhị vương tử này rất khó chămsóc. Mượn chuyện hiện giờ để kể, dưới sự giúp đỡ của phụ vương hắn, chodù chỉ có hai tuổi, chân của Phong Nhi cũng rất dài, sớm có thể chạy,nhưng hắn lại không thích nhúc nhích. Chỉ cần là ra cửa cũng phải bắtcung nữ ôm, chưa bao đặt chân đi đường. Qua rất lâu, Thẩm Hành Vu cũngphát giác hắn như vậy cũng không tốt. Cả ngày nằm sấp ở trên người củangười khác, trước không nói đến cái khác, chỉ nói về thân thể của hắn,không vận động trong thời gian dài, thì thân thể sau này sẽ không khỏemạnh.
Lúc trời tối, sau khi vui vẻ trôi qua, Thẩm Hành Vu ghé lên trên ngườ vào Mộ Phi Chỉ, có vẻ đăm chiêu nói: "Phu quân, ta nghĩ muốn chữacho Phong Nhi cái tật xấu này."
"Làm như thế nào?" Một tay Mộ Phi Chỉ nắm eo nhỏ Thẩm Hành Vu, một tay vuốt ve mái tóc dài của nàng, ôn nhu cười.
"Không phải Bạch Tước đang dạy Thần Nhi luyện võ sao? Như vậy,mỗi ngày cũng để Phong Nhi đi theo, như thế nào?" ánh mắt trong trẻo của Thẩm Hành Vu nhìn Mộ Phi Chỉ.
Nhất thời đám lửa trong lòng Mộ Phi Chỉ lại bị khơi dậy, hắnkhông chút để ý ừ một tiếng, sau đó liền ôm Thẩm Hành Vu xoay người lại, đè nàng ở dưới thân.
...
Ngày hôm sau, sau khi Thần Nhi lên triều cùng Mộ Phi Chỉ xong,lúc ăn cơm, Thẩm Hành Vu nhìn Thần Nhi đang miễn cưỡng ngồi trên nệm êm: "Thần Nhi, lát nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-hau-danh-gia-cua-cuong-de/564553/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.