Cha ta là Hoài Nam vương Mộ Phi Chỉ, mẹ ta là Hoài Nam Vương Hậu Thẩm Hành Vu, cô cô ta là Hoài Nam trưởng công chúa, dượng ta là hộquốc đại tướng quân, thúc gia gia ta là quỷ y cộng thêm làm lão Vươnggia nhàn tản. Uhm, ta nghĩ muốn xem ta còn có cái gì để "chứng minh" lýlịch hiển hách của mình, a..., đúng rồi, ta còn là Thái tử của Hoài Nam.
- Mộ Duyệt Thần
Sáng sớm, khi mặt trời mới nhô được một phần nhỏ, hai bóng dángmột lớn một nhỏ giữa một đám thái giám vây quanh, đi về phía Thái Nguyên điện. Đứa bé khoảng ba tuổi, nửa ngủ nửa tỉnh đi sau Mộ Phi Chỉ, taynhỏ túm long bào của Mộ Phi Chỉ, miệng vẫn còn ngáp.
Phúc Hải đi sau hai người, vô cùng đau lòng cho đứa bé trai ba tuổi kia.
"Phụ vương, Thần Nhi không thể đi được nữa." Thần Nhi tuyệt đốikhông hề che giấu suy nghĩ của mình, trực tiếp nói với Mộ Phi Chỉ.
Mộ Phi Chỉ vẫn mặc kệ hắn, không có bất cứ phản ứng giô, bước đi chắc chắn, tiến về phía trước.
Thấy cha của mình không để ý tới mình, Thần Nhi chu mỏ, đànhphải tiếp tục túm lấy áo của Mộ Phi Chỉ, bước theo sau, hận không thểtrực tiếp ghé lên trên người của Mộ Phi Chỉ.
Tuy Mộ Phi Chỉ không nói gì, nhưng Phúc Hải vẫn nhìn ra được,tốc độ đi đường của chủ tử đã chậm hơn nhiều, cái này là vì nhân nhượngcho đứa bé. Giống như ngày xưa, một lớn một nhỏ cùng đi vào triều. Hiệngiờ Thần Nhi càng ngày càng thích ứng với cuộc sống như vậy. Trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-hau-danh-gia-cua-cuong-de/564552/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.