Thứ hai, Trình Khanh Khanh đi học như mọi ngày, nhưng vừa mở cửa đã thấy Bạch Tuệ Nhiễm đứng ở cửa nhà mình, vừa nhìn thấy cô liền vội vàng cười vẫy tay với cô, “Khanh Khanh, chúng ta đi cùng nhau đi.”
Thực ra, Bạch Tuệ Nhiễm cũng đến nhà cô bé hai ngày cuối tuần để tìm cô bé đi chơi nhưng lần nào cũng bị đuổi với lý do cô bé muốn tập đàn.
Bé đứng về phía anh lớn, Bạch Tuệ Nhiễm và Bạch Hạo Hiên đã cướp ba của anh lớn là sai, cô bé không nên chơi với họ!
Trình Khanh Khanh nhìn Bạch Tuệ Nhiễm với ánh mắt phức tạp, mở miệng, nhưng vẫn không nói lời nào, cô bé thắt chặt dây đeo cặp, đi thẳng về phía trước, Bạch Tuệ Nhiễm vội vàng đuổi kịp nắm lấy cổ tay cô bé, cười rạng rỡ. “Khanh Khanh, đừng chạy nhanh như vậy, chờ tớ với! “
Bạn học nhỏ Trình Khanh Khanh dừng lại kéo cánh tay ra khỏi tay Bạch Tuệ Nhiễm, Bạch Tuệ Nhiễm bị hành động của cô bé làm cho choáng váng, lo lắng nhìn cô bé ” Khanh Khanh.. cậu…”
“Tuệ Nhiễm, cậu cướp ba của anh lớn là không đúng”
Mắt Bạch Tuệ Nhiễm liền đỏ lên, nhìn cô bé vội vàng lắc đầu, “Tớ không … tớ không nghĩ đến việc cướp ba của bất cứ ai.”
Trình Khanh Khanh thở dài như người lớn, không nói thêm tiếng nào, quay người bước về phía trước, Bạch Tuệ Nhiễm vội vàng chạy tới ngăn cô bé lại, lo lắng nhìn cô bé, môi run run hỏi: ” Khanh Khanh, cậu ghét mình ?”
“Tớ không ghét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-em-tan-xuong/2708524/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.