Thực ra anh không biết, anh không có thời gian để nghĩ về người ba chưa bao giờ có trách nhiệm với anh, anh sẽ không nói với cô rằng người anh đang nghĩ đến là cô, nói chính xác là cô ở kiếp trước, khi anh trở lại đây cô đã đi đâu rồi? Không có anh bên cạnh, một mình cô ở trên đường Hoàng Tuyền có cảm thấy sợ không?
Đưa tay ra xoa đầu cô một cách âu yếm, “Được rồi, ngủ sớm đi, mai còn phải đi học, nếu không cô giáo phạt em nếu em đi muộn đấy.”
Tiểu Khanh Khanh gật đầu với anh, “Vậy anh trai cũng ngủ sớm một chút nha.”
“Ừm.”
Tiểu Khanh Khanh đứng dậy vẫy bàn tay nhỏ mũm mĩm của mình với anh, “Anh ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.”
Anh không đứng dậy khỏi băng ghế đá cho đến khi bóng dáng cô khuất dạng, quay trở lại phòng lấy đèn pin và quay trở lại tầng thượng của tòa nhà, anh phải quét sạch lũ dế quấy rối này, ai kêu bọn nó làm phiền tới Khanh Khanh đáng yêu của anh đi ngủ, mấy con dế khó ưa này đáng chết thật!!!!
Kết quả của việc trằn trọc nửa đêm là ngày hôm sau anh dậy muộn hơn một chút, Tiểu Khanh Khanh đáng yêu của nhà anh đã đi học rồi.
Lúc này trong nhà chỉ có một mình ba Trình ông là kiến trúc sư, chỉ cần có thể thiết kế bản vẽ là có thể làm việc ở bất cứ đâu, nên sau khi Bạch Duyên Đình xuống lầu liền thấy ông ấy đang trải bản vẽ trên bàn để nghiên cứu.
Nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-em-tan-xuong/2708519/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.