Hoàng Phủ Thần Phong thật đúng là nói được thì làmđược. Ngày hôm sau có một đám người cẩn thận mang một chiếc đàn Piano xa xỉ đitới công ty trang sức ‘Earl’. Mọi người không biết ai đem Piano đưa đến công tycho nên đều rất ngạc nhiên, liền đi theo sau chiếc Piano.
Piano cùng một đám người đi tới tầng 30, vừa đi ra khỏi thang máy, một đámngười liền thấy Hoàng Phủ Thần Phong cùng Chỉ Ngưng ở bên ngoài. Giờ thì tất cảmọi người mới hiểu được Piano là của tổng tài.
“Chết tiệt, ai cho phép các người lên tầng này? Các người là ngại công việc quádễ dàng hay là chê tiền lương quá nhiều rồi? Giảm tiền lương của các ngườixuống tôi không ngại.” Hoàng Phủ Thần Phong ghét nhất người khác lên tầng 30,bất quá, những công nhân mang đàn Piano đến là tình huống đặc biệt.
“Phong, anh hung dữ như vậy làm gì a? Chán ghét, anh lại hung dữ như vậy, emliền không để ý tới anh. Anh chẳng lẽ không sợ nhân viên của anh đều đổi chỗlàm khác sao?” Chỉ Ngưng tức giận dùng sức đạp Hoàng Phủ Thần Phong một cước,sau đó trừng mắt nói với hắn.
“A” đau! Được rồi, anh không nói là được, không nên tức giận, tức giận khôngtốt cho thân thể, thực không đáng.” Đối với Chỉ Ngưng, ngữ khí của hắn lập tứctrở nên mềm mại.
Mọi người đứng ở một bên đều mở to hai mắt nhìn, thật sự là không thể tin đượctổng tài luôn luôn cao cao tại thượng, không vui đùa cũng không lộ ra tươicười, hôm nay ở trước mặt một người phụ nữ lại nói chuyện nhẹ nhàng, thậm chícòn mua Piano cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-em-khong-tot-sao/537284/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.