Cuộc thi ngày càng đến gần, mấy ngày nay, ChỉNgưng đều tăng ca. Cô sợ chình mình sẽ bỏ lỡ cơ hội lần này. Hoàng Phủ ThầnPhong sợ một mình Chỉ Ngưng về nhà muộn không an toàn, cho nên hắn mỗi ngày đềucùng cô tăng ca, sau đó lại cùng nhau về nhà. Chỉ Ngưng vì muốn thiết kế ra mộttác phẩm hoàn hảo nên thường xuyên quên ăn cơm, bất quá, mỗi ngày sẽ có ngườinhắc nhở cô, không tin? Xem đi!
“Ngưng Nhi, nên ăn cơm đi! Ăn xong lại tiếp tục vẽ.” Những ngày này, cứ 11 rưỡitrưa Hoàng Phủ Thần Phong sẽ mang đồ ăn đến bên bàn Chỉ Ngưng. Cái này đã thànhthói quen mới của hắn. Đợi hai phút, Chỉ Ngưng không có bất kỳ phản ứng nào.“Chỉ Ngưng, ngoan, bỏ bút xuống, ăn cơm trước.” Lần thứ hai gọi Chỉ Ngưng,giọng nói của Hoàng Phủ Thần Phong có chút đề cao. Đợi một phút đồng hồ, ChỉNgưng vẫn nắm bút vẽ, không nhúc nhích. “Chết tiệt! Hàn Chỉ Ngưng, anh gọi emăn cơm, em đáng ghét có nghe thấy không hả? Nếu em còn không ăn cơm anh sẽ vứttất cả bút vẽ của em đi.” Lần thứ ba, Hoàng Phủ Thần Phong rốt cục nhịn khôngđược nổi giận. “Thật là phiền a! Làm gì gọi lớn tiếng như vậy? Anh có biết cảmhứng em vất vả mới có được bị anh kêu như vậy đều biến mất hay không? Thực chánghét! Em không muốn để ý tới anh nữa, anh đi ra ngoài!” Chỉ Ngưng bỉu môi hôto, nhưng ngữ khí lúc này có chút hương vị làm nũng.
Hoàng Phủ Thần Phong nghe Chỉ Ngưng không muốn để ý tới hắn, còn chán ghét hắn,vì vậy, ngữ khí của hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-em-khong-tot-sao/537283/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.