Ngủ yên trong LươngChấn Y thâm tình ánh mắt, đến sáng sớm, có lẽ là ý thức được một tầm mắt nóng bỏng nào đó, hoặc là cảm nhận được nhiệt độ ấm áp cùng hơi thở xalạ bên cạnh, Ôn Hà Phi mờ mờ mịt mịt từ trong mộng tỉnh lại.
Nàng mở mắt ra, trong khung cảnh lờ mờ tối, nhìn thấy một bóng đen đang ngồi bên mép giường. Người kia đang nhìn lại nàng, bóng dáng rất quen thuộc. Một đôi mắt thâm thúy đang dịu dàng nhìn nàng, Hà Phi chớp chớp làn midài, là mơ sao? Nàng u mê.
Khoảnh khắc nàng mở mắtkia, Lương Chấn Y nín thở tim đập loạn. Hắn đáy lòng thấp thỏm, trầm mặc nhìn nàng, vẫn như hắn đã như thế nhìn nàng một đêm. Hắn yên lặng quansát Ôn Hà Phi vẻ mặt ngẩn ngơ, suy đoán phản ứng của nàng.
Nhưng Ôn Hà Phi chẳng qua là vẫn còn ngái ngủ, mờ mịt nhấc người dậy. LươngChấn Y tim đập nhanh, mắt tối lại. Nhìn thấy hắn, nàng không mỉm cười,cũng không cau mày. Không kinh ngạc, cũng không có sợ hãi.
Nàng nhưng chỉ là rụt rè vươn tay ra, đầu ngón tay của nàng đụng vào gươngmặt hắn. Hắn lập tức giữ chặt lấy cổ tay nàng, làm lòng bàn tay nàng áplên mặt hắn. Hà Phi không kịp rút tay về, ánh mắt chợt sáng lên, lúc này mới chân chính tỉnh lại. Không phải là mộng! Nàng thở hắt ra, đây không phải là mộng a! Cổ tay bị hắn nắm lấy, nàng kinh ngạc nhiệt độ bàn tayhắn.
“Anh. . . . . .” Là Lương Chấn Y. Thật, là thật. Tim nàng đập loạn, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-em-den-tan-troi/2125047/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.