Chuông báo động vanglớn, bảo vệ vội vàng sơ tán đám người, quản lý bên Hán Quần đang ở buổiđấu thầu cũng buộc phải tạm dừng, quyết định ngày mai đồng thời cùngnghe hai công ty quảng cáo còn lại.
Trên đường về, hai người thập phần chật vật.
Hà Phi thần sắc ảm đạm, áy náy đến cực điểm. Úy Nhân Nhân cũng lạnh nghiêm mặt, không thể không nghiêm túc răn nàng.
“Nghề nghiệp của chúng ta, coi trọng nhất là công tác giữ bí mật kế hoạch. Hà Phi, chuyện hôm nay chị phải trình báo lên.”
Hà Phi tay đặt trên đầu gối nắm chặt, sắc mặt tái nhợt. “Em. . . . . . Embiết.” Không dám tưởng tượng Lương Chấn Y sẽ tức giận đến thế nào.
Úy Nhân Nhân mặt căng cứng. “Có vài sai lầm là không thể tha thứ được, em biết không?”
“Thực xin lỗi. . . . . .” Hà Phi nhịn xuống xúc động muốn khóc, không, khôngthể khóc, đây không phải là sai lầm cứ rơi nước mắt là có thể bù lạiđược.
Úy Nhân Nhân thuần thục lái xe, liếc nhìn Hà Phi một cái.“Không cần xin lỗi chị, em ngẫm lại chờ chút nữa như thế nào cùng tổnggiám đốc Lương nói.” Lương Chấn Y người nọ lúc tức giận lên mới khủngbố, lần này Hà Phi gây ra đại họa, không biết hắn sẽ xử lý như thế nào.
“. . . . . . Tổng giám đốc, đều tại em không bảo cô ấy chú ý. Hà Phi vôtâm, mới để cho người hại, em cũng có trách nhiệm. . . . . .”
HàPhi nghe Úy Nhân Nhân báo cáo sự tình với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-em-den-tan-troi/2125039/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.