Bởi vì Thiết Lặc, mấy ngày này Ly Hận Thiên đều rầu rĩ không vui. Dù có làm cái gì, cũng đều không cách nào có hứng thú nổi cả. 
Mấy tên bọn hắn đều nhìn ở trong mắt, lại không biết giúp đỡ ra sao cả. 
Kỳ thật, Ly Lạc rất muốn nói, căn bản, Thiết Lặc vốn không có thiệt hại gì cả. Gã cố ý nói mấy câu cuối cùng kia, phần lớn chỉ diễn kịch mà thôi. Ly Hận Thiên căn bản không biết, vì muốn chiếm được lá hưu thư này, bọn hắn đã ít nhiều trả một số cái giá đắt đi…. 
Hoặc nên nói là, đã bị Thiết Lặc cố ý ăn mất nhiều ít các lợi ích béo bở đi. 
Không nói đến những tên khác, chỉ cần nói riêng đến Khâm Mặc thôi, thì hắn đã liền ‘ tổn thất nặng nề thê thảm’ rồi a. 
Hắn vẫn còn chưa có trở về, vừa nghe thấy chuyện này, lập tức gấp rút đưa thư tín tới đây. Hắn sẽ nhường cho Thiết Lặc một con đường thương lộ. Con đường này vẫn luôn là bị Khâm Mặc lũng đoạn, lợi nhuận phong phú, có thể nói là khối thịt mỡ béo bở. 
Bất quá, Khâm Mặc lại là không có một chút do dự nào cả, chỉ cần có thể làm Thiết Lặc hoàn toàn từ bỏ Ly Hận Thiên, thì chút lợi ích nhỏ bé này, vốn không tính là cái gì. 
Bởi, hắn sẽ trực tiếp liền nâng bảng giá cao lên, kéo theo Thiết Lặc bị tăng giá, vốn đều không có lối thoát nào cả. 
Ngoại trừ Khâm Mặc ra, Văn Diệu ở Đông Vạn, Ly Lạc cùng Mộc Nhai ở Nam Triều, lợi ích mà bọn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636291/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.