Thiết Lặc tới. 
Điều này khiến cho Ly Hận Thiên vô cùng ngoài ý muốn. 
Y cũng không có đi gặp gã. Lúc này, Thiết Lặc cùng với Ly Lạc đang ngồi uống trà ở chính sảnh. 
Gã là cùng với Ly Lạc hồi phủ. 
Đầu óc Ly Hận Thiên có chút nghĩ không ra được cái gì cả. 
Thiết Lặc, vì sao lại trở về, gã tới đây, để làm cái gì… 
Y rất muốn biết vì sao lại như vậy. Nhưng, Ly Lạc lại chậm chạp vẫn chưa có trở về. Những tên còn lại, cũng giống như y, đều không quá rõ ràng. 
Tóc của y, cũng đã đủ dài quá, có thể bắt đầu mà buộc lên đơn giản rồi. Nếu y thích, còn có thể buộc ra một cái đuôi ngựa nghịch ngợm. Bất quá, y vốn không phải là biến thái. Y không muốn dọa sợ những người khác a… 
Cho nên, mái tóc này của y 
, chỉ buộc lên thành một kiểu đơn giản là, gom hết tóc lại ở ngay phần sau ót, buộc thấp xuống, làm gọn lại đám tóc này, tạo thành cái đuôi lớn bàn bàn tay, rũ xuống, xuôi theo tấm lưng. 
Y muốn đi ra gặp mặt gã. Nhưng,  vừa nhớ tới hiện tại, đầu của y đã không phải là đang để đầu trọc nữa rồi a. Cho nên, Ly Hận Thiên chỉ có thể từ bỏ, y cũng chỉ có thể chắp tay để sau lưng,nhấc chân, đi qua đi lại vòng quanh ở trong phòng… 
Mãi cho đến khi, Ly Lạc tới. 
– Gã tới, là muốn ở lại trong phủ  mấy ngày. 
Ly Lạc vừa vào cửa, liền nhìn Ly Hận Thiên mà nói. Cái tin tức này vừa mới nói ra, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636289/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.