– Nếu, ta hàng. Thì, Đế Đô nhất định sẽ thất thủ. Tất cả mọi chuyện, đều sẽ phải bị hắn khống chế. Đến lúc đó, liền thật là, dù có tìm kiếm đến cùng trời cuối đất, cũng sẽ không có cách nào để xoay chuyển tình thế này được nữa. Chúng ta, chỉ có thể, để mặc cho người xâu xé mà thôi.
Phàm là còn có một chút khả năng gì đó, thì Mộc Nhai vẫn đều sẽ không bao giờ lựa chọn cái điều kiện đó cả. So với bất kì ai, hắn đều muốn bảo hộ Ly Hận Thiên hơn tất cả, chỉ là, Mộc Nhai không thể nào, chỉ biết nghĩ cho mỗi riêng mình được…
– Ta cự tuyệt. Hắn đã nói rằng, nguyên lai, ngươi ở trong mắt của ta, bất quá cũng chỉ có như thế.
Một màn xảy ra khi đó, đúng là suốt đời khó quên. Lúc ấy, Mộc Nhai vẫn không có cho Vô Huyên một câu trả lời thoả đáng ở trước mặt. Hắn chỉ giống như Ly Hận Thiên ngày trước, nhìn phương xa, đạm nhiên cười…
Đang ở địa vị này, thân bất do kỷ, có lẽ, hắn vốn không thay đổi được cái gì. Nhưng mà, tánh mạng của nam nhân, phải cùng ở bên cạnh hắn….
– Cho dù, hắn có giết chết ngươi fdi nữa. Ta, cũng vẫn sẽ không mở cửa thành.
Mộc Nhai kiên định nói. Mặc kệ là chuyện này có lặp lại bao nhiêu lần đi nữa, hắn đều vẫn sẽ luôn trả lời như thế,
– Dù ngươi đã chết, thì ta vẫn còn sẽ tiếp tục đánh giặc. Thẳng đến khi đoạt được chiến thắng, đạp đổ mọi hy vọng của hắn. Ta sẽ bắt sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636288/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.