Ly Hận Thiên cũng không biết làm thế nào mà, lập tức liền nháo đến loại tình trạng hiện giờ nữa. 
Cả khuôn của y đều đỏ cả lên rồi, nhìn gương mặt của Văn Diệu cũng có màu sắc giống hệt vậy, phải ổn định qua một lúc lâu sau đó, Ly Hận Thiên mới từ trong yết hầu, nghẹn ra mấy chữ… 
– Ta cũng, chưa có nói ngươi, cái kia có cái gì không hảo a…. 
Y thật rất vô tội. 
Không có tên nam nhân nào mà lại không thèm để ý đến loại chuyện này. Văn Diệu cũng vậy. Vốn dĩ, hắn vốn ngay từ đầu đã không kinh nghiệm rồi, hắn học được vài thứ kia, đều là ở trên bàn tiệc, nghe được bằng hữu của hắn bàn luận này nọ. 
Hắn biết các ca ca của hắn đều là ‘thân kinh bách chiến’, ‘đã trải qua vô số người’. Trước kia, Văn Diệu chưa từng muốn luyện qua mấy thứ này. Hắn đối với tình cảm dành cho Ly Hận Thiên là trung thành, vô luận là thân thể, hay là tình cảm… 
Ngoại trừ Ly Hận Thiên ra, dù có là ai, thì hắn cũng không muốn ôm. 
Chỉ là, hiện tại, y lại để ý đến cái này, khiến hắn liền có chút không khống chế nổi… 
Hiện giờ, Ly Hận Thiên chạm tới dây thần kinh mẫn cảm nhất ở nơi đáy lòng của hắn. Y cứ lần lượt truy vấn mãi, khiến Văn Diệu khó tránh khỏi cảm thấy, y ngại hắn không làm tốt, không có kinh nghiệm, cho nên Văn Diệu liền có chút điên cuồng nổi loạn… 
Như là bị người chọc tới chỗ đau rồi a. 
Bất quá, Văn Diệu vốn không phải là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636272/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.