Chỉ là từ một đống kiến trúc này, chuyển sang ở một đống kiến trúc khác mà thôi. Sự biến hóa này, cũng là từ hồng trần bước vào cửa hư không. 
Đây là hai loại cảnh giới. 
Mối ràng buộc cùng khúc mắc giữa hai bên, còn có tình cảm này không thể, nói rõ hay không rõ. Cùng với cả nỗi đau đớn từng khiến y khổ sở nhói đau bén nhọn đến tê tâm liệt phế. Nay cũng đều đã hoàn toàn không hề hấn gì nữa rồi. 
Đến hồi tưởng lại, cũng không lại có cảm xúc gì nữa. 
Các loại tư vị, các loại tình cảm, Ly Hận Thiên đều đã trải qua tất cả, từ tầm thường đến biến hóa muôn màu muôn vẻ, cũng đã đủ, lại đáng giá rồi. 
Sự lựa chọn này, y vốn không hối hận, cũng không phải giống như bị thượng một lần, mà bị buộc phải tiêu sái không có đường quay đầu lại lựa chọn. Đây chính là do y tự nguyện. 
Kết quả này, y thực vừa lòng. Y không phải vì trốn tránh cái gì cả, cũng không phải mượn chuyện này là cái cớ để tránh né bọn hắn. Y là kiên quyết, cũng là chân thành. Y thật sự muốn, quy y Phật môn. 
Tuy rằng tiến vào nơi Phật môn thanh tịnh, nhưng cũng không phải là hoàn toàn thoát li khỏi mối liên hệ đến thế tục. Bởi, bọn họ cũng sẽ đói bụng mà ăn cơm, buồn ngủ, còn có cả công việc… 
Tựa giống như lúc trước, khi nhìn thấy tiểu hòa thượng tuổi không lớn hai tay nhỏ bé cầm lấy thân cây chổi cao hơn tiểu hòa thượng rất nhiều, đứng cùng bọn họ mà quét 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636245/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.