Sự xuất hiện của Văn Diệu, khiến cho mọi người ngoài ý muốn. 
Vài lần gặp mặt trước, nếu không phải do Ly Hận Thiên mời, thì Văn Diệu căn bản sẽ không đến, tựa hồ như hắn đã buông tay rồi. 
Đối với tất cả mọi chuyện liên quan đến nam nhân, hắn cũng sẽ không để ý đến. 
Dù cho y đã xảy ra chuyện gì đi nữa, Văn Diệu đều luôn giữ thái độ bình tĩnh mà đối đãi. Dù là ngồi cùng bàn ăn cơm, cũng sẽ không có bày ra quá phản ứng, Văn Diệu cho bọn hắn cảm giác, chỉ là đang ứng phó, giả vờ mà thôi. 
Hắn đối với Ly Hận Thiên, đã sớm không còn giống như lúc trước nữa. 
Nhưng mà, Văn Diệu cư nhiên sẽ đến… 
Còn kích động mà chạy tới đây như vậy. 
Xem ra, hắn đều là một đường bộ chạy tới đây, đến ngựa cũng đều hoàn toàn quên cưỡi…. 
Bởi vì giằng co, bên trong Từ Hàng điện, phá lệ yên lặng, tiếng hô hấp ‘ồ ồ’ của Văn Diệu thành âm thanh duy nhất vang vọng. Khi hắn vừa bước qua bậc cửa cao cao, nhìn thấy tấm lưng cùng éo thẳng tắp đang quỳ trên mặt đất của nam nhân, khó tránh khỏi khựng lại một chút, nhưng chỉ là nhất động tác nhỏ, hắn lập tức nhấc chân nặng nề bước vào, đi đến nơi nam nhân quỳ. 
Bước chân lần này, rõ ràng mau hơn nhiều. 
Nhưng mà hắn chưa kịp tới gần, đã bị võ tăng ngăn cản đường đi. 
Một màn hôm nay, không biết là do Từ Ninh phương trượng dự kiến trước, hay là do Ly Hận Thiên chuẩn bị trước, Phục Long tự rõ ràng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636244/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.