Kết quả cuối cùng, chính là tan rã trong không vui. 
Ngay sau khi Ly Hận Thiên trực tiếp bày tỏ quyết định của bản thân, y không muốn đi, bầu không khí giương cung bạt kiếm, bọn hắn đang bị vây trong trạng thái đối địch, lập tức đứng ở cùng một trận chiến tuyến. 
Mà mặc kệ y có đáp ứng đi cùng ai đi nữa, tóm lại trước tiên, cứ bắt y phải đồng ý đã. Từ nay về sau, lại chậm rãi bàn bạc tiếp. 
Cơ hồ như là lập tức, mấy tên này liền đạt thành chung một ý định, chưa từng thương lượng qua, đến trao đổi qua ánh mắt cũng không có. 
Đối với nam nhân, loại ăn ý này, tựa hồ như đã sớm hình thành. 
Ban đầu, không có bất cứ hiệp nghị nào, cũng không có ước định gì, ngoại trừ Văn Diệu ra, bọn hắn cũng chưa từng phải nghĩ tới muốn độc chiếm nam nhân này đến như vậy, như là quy tắc bất thành văn vậy, bọn hắn cảm thấy cuộc sống như vậy cũng không tệ. 
Khi bọn hắn cần, nam nhân này sẽ bồi ở bên người bọn hắn. 
Ly Hận Thiên thực thông minh lại biết điều, quan tâm lại biết thông cảm cho bọn hắn, cũng không sợ phiền toái, càng sẽ không khiến cho bọn hắn cảm nhận được phiền lòng. Cho dù là ở bên ngoài có gặp phải chuyện gì không vui, thì ở nơi này của nam nhân, vĩnh viễn đều vẫn sẽ là tổ ấm nhỏ để tránh gió che mưa, khiến cho người an tâm. 
Cho nên, mới không chán ghét hay cảm thấy phiền khi cùng y ở một chỗ. 
Khi đó, chỉ cần nam nhân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636228/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.