Ly Hận Thiên rất muốn tự tát cho mình một bạt tay.
Nhìn một cái xem, y vừa đang làm chuyện gì đây…
Đã tự nóitốt với bản thân mình là sẽ không dây dưa cùng bọn hắn nữa. Làm sao lại để đầu óc nóng lên, liền đã xảy ra cái loại chuyện này…
Nếu không phải ở ngay thời điểm cuối cùng vừa kịp tỉnh táo lại, Ly Hận Thiên thật không biết, y nên làm sao để kết thúc việc này đây…
Y sớm hay muộn gì, thì cũng đều sẽ rời đi.
Y biết ý định của mấy tên bọn hắn. Ngày trước, y đã từng liều lĩnh mà thử chấp nhận qua. Nhưng sự thật nói cho y biết, giữa bọn họ vốn không thích hợp ở bên nhau.
Bọn hắn còn rất trẻ tuổi, tâm cao khí ngạo. Tuy rằng, hiện tại thoạt nhìn, y không già, nhưng y vẫn là cha của bọn hắn. Không qua bao lâu nữa, y liền tuổi già sức yếu …
Không có kẻ nào lại sẽ vẫn thích một lão nhân gia, cũng sẽ không vì một lão nhân mà chung thủy, hoang phế cả một đời.
Một chút ấy, Ly Hận Thiên vẫn phải tự mình hiểu rõ.
Y và bọn hắn không phải là cùng một loại người. Cho dù có cố gắng đến thế nào đi nữa, chung quy bọn họ, không thể nào đi đến với nhau được..
Bất cứ một người nào trong bọn hắn cũng đều không thể được.
Đã trải qua hai bài học kinh nghiệm xương máu, như vậy là đã quá đủ rồi. Trò chơi tình cảm, Ly Hận Thiên thật là không có tinh lực lại tiếp tục chơi đùa nữa….
Y không nên cho bọn hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636221/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.