Ly Hận Thiên chưa từng nghĩ tới, hình ảnh khi cùng Ly Lạc gặp lại, sẽ là một màn ra sao….
Vẻ mặt luôn vô tình của Ly Lạc, từ sau đột biến lúc đó, đã ảm đạm đi rất nhiều. Nay gặp lại hắn, đau xót lúc trước, tựa hồ như cũng đã bé nhỏ không đáng kể, hoặc nên nói là, đã khỏi hẳn rồi…
Y có còn chưa có muốn bắt đầu.
Một khắc này, tầm mắt chân chính tương giao với nhau, trong đầu là một mảng mờ mịt…
Cái gì cũng đều không có.
Đừng nói ý nghĩ, ngay cả đến việc nên mở miệng nói cái gì, Ly Hận Thiên trong một chốc không biết nên làm gì…
Ly Lạc cũng vậy.
Bất quá, hai người đối diện trong một lát, vẫn là Ly Lạc hồi thần về trước, hắn thuận tay đóng kín cửa lại, đi thẳng đến bên giường…
Ly Lạc tới gần, trong nháy mắt khiến y sinh ra cảm giác áp bách. Ban đầu, trong đầu cái gì cũng đều không có, lập tức nhảy ra rất nhiều đủ thứ này nọ, lộn xộn một mảnh…
Từ lúc mới quen đến bây giờ…
Đã trải qua biết bảo tình cảm, còn có cả bị thụ thương…
Cùng với bản thân y, chịu đựng đến không thể chịu nổi nữa, mà lựa chọn buông tay thôi.
Điều này với y à nói, quá mức tàn khốc, y sẽ không yêu nổi nữa, lại cũng không thương nổi nữa.
Y đã chết. Nên tất cả đều liền trở lại vạch xuất phát, cái gì cũng chưa từng xảy ra. Y cũng không phải lại tự đi làm khó xử bản thân, hay lại đi suy xét cho kẻ khác nữa…
Cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636216/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.