Không gian ở bên trong khách điếm, đều không có gì khác thường. Chỉ là ở giữa lúc này, bầu không khí so với lúc Ly Hận Thiên vừa vào ở khác hơn một chút.
Mỗi một nơi vẫn như cũ đều là kiến trúc làm từ gỗ. Cái đầu gỗ nhô ra, đến góc nhọn, đều không có quên gọt tròn nhẵn lại.
Hoàn cảnh ở nơi này rất tốt, làm cho người ta cảm giác được sự thanh tao yên tĩnh lại sạch sẽ, nhưng mà bây giờ, phần yên tĩnh này, tựa hồ như đã thay đổi hương vị…
Âm trầm lại quỷ dị.
Cảm nhận này không phải là tác dụng của tâm lý, mà là cảm giác đã thật sự thay đổi.
Ánh nến u ám, không tiếng động lập lòe lay động, chiếu sáng hành lang trống rỗng, có thể nhìn thấy rõ đến cuối lối đi, nhưng lại khiến cho người nhìn cảm thấy hành lang này là lối đi cho người chết kéo dài vô tận, điểm đến phía bên đầu còn lại, chính là điện Diêm La..
Lúc vừa đến, y không cảm thấy dẫm lên sàn nhà có phát ra thanh âm nào cả. Nay, khung cảnh này quá mức yên tĩnh, từng bước chân dẫm lên mặt trên sàn, liền phát ra ra tiếng vang khiến da đầu của nam nhân từng đợt run lên…
Kẽo kè, kẽo kẹt, quanh quẩn, lặp đi lặp lại …
Ổn định lại hô hấp đè nén xuống thấp nhất, nam nhân toàn thân căng thẳng đề phòng, chỉ cần nhất thời có biến hóa gì. Y lập tức sẽ làm ra phản ứng. Y tận lực đặt nhẹ xuống từng bước chân, khiến cho âm thanh còn sót lại, cũng được giảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636177/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.