Từ sau đêm đó, Khâm Mặc liền ở lại với nam nhân chung một phòng. Vì để thuận tiện chiếu cố y, lại có thể ở ngay trong khi phát bệnh, giúp y làm chút chuyện. Tỷ như châm lên đốt thêm một chút lửa linh tinh nào đó. 
Nhưng càng nhiều là, Khâm Mặc tự mình trải nghiệm qua việc giúp nam nhân mỗi ngày đều được “sưởi ấm”. 
Ngay sau khi lần đầu tiên kết thúc, Khâm Mặc đã biết, hắn nên rời xa nam nhân này. Nếu không hắn sẽ nghiện, hắn cũng muốn làm như vậy. Nhưng nam nhân càng phát bệnh liền cái gì cũng không biết, chỉ cố bò lên người hắn tìm hơi ấm, chuyện phát triển về sau liền có thể nghĩ ra… 
Khâm Mặc cảm thấy, Ly Hận Thiên thật sự chính là một yêu vật. Y quấn quít lấy hắn, nhất định là muốn hút khô lấy mỗi một giọt máu ở trên người hắn. 
Mỗi lần cùng nam nhân làm xong, ngày hôm sau cơ thể của Khâm Mặc đều thực không tinh thần. Mệt mỏi từ trước nay chưa có bao phủ lấy hắn, thân thể giống như bị vét sạch sức lực vậy, ngày hôm sau sẽ không có tinh thần làm gì cả. 
Cơ bản mỗi ngày hai người họ đều làm, cho nên tình trạng của Khâm Mặc vẫn không được tốt lắm. 
Trái lại là Ly Hận Thiên, dạo gần đây nhất lại không tiều tụy như lúc trước nữa, nhưng vẫn cảm giác bị lạnh. 
Có lẽ nên dừng lại, nhưng nam nhân lại tiếp tục chủ động dựa vào, y ở dưới thân hắn bày ra dáng vẻ mê say, khiến cho Khâm Mặc lần lượt đổi ý, lần lượt bị chìm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636123/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.