Hắn đã cưới vợ, lại sinh con, xem như cũng đã sống qua non nửa đời. Nhưng Khâm Mặc không biết là, hắn vừa hiểu được cái gì gọi tư tưởng mới. 
Ngày trước hắn cũng từng thử qua. Thượng nam nhân kia ở trên giường căn bản là không cao trào nổi, y lại không biết cách chơi đùa. Hắn chỉ là trả thù y theo một cách cũ kỹ không hơn. Nhưng lúc đó lại không khiến người điên cuồng, cảm giác thực bình thường. 
Vô cùng bình thường. 
Đáng tiếc, cũng chính là cái gọi khí chất thực vô vị… 
Khâm Mặc cũng không ôm bao nhiêu hy vọng lớn lao gì cả. 
Hắn lại càng không cảm thấy, thân thể của nam nhân thì có gì có thể thoải mái giống như nữ nhân vậy, chỉ là thích trêu chọc thân thể của nam nhân muốn ngừng mà không được. Nhưng mà hôm nay, xem như là hắn mới chân chính trau dồi lại kiến thức một lần nữa… 
Cũng hiểu được, vì sao có kẻ, lại chuyên đi thích nam nhân. 
Ly Hận Thiên cũng không giống như nữ nhân mà hắn đã từng ôm qua ngày trước. Bộ dáng như vậy có chút trêu chọc kẻ khác yêu thương đến vậy, lại không phải là cố ý tỏ ra để câu dẫn, hay làm ra bộ dáng vui vẻ hùa theo. Có thể nói, nam nhân cái gì cũng sẽ không làm ra vẻ. Y chỉ luôn ôm hắn, đến tiếng rên rỉ cũng không tính là rất lớn… 
Nhưng y quấn lấy hắn siết thực chặt. 
Y bám víu lấy tấm lưng của hắn, thậm chí không để Khâm Mặc ngẩng đầu, cằm y đặt ở trên vai của Khâm Mặc. Đôi môi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636122/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.