Miệng của Ly Hận Thiên, là bị Thiết Lặc cắn đến thụ thương.
Lúc ấy gã căn bản không phải muốn cắn viên thang viên kia, gã cố ý làm ra một bộ dáng muốn hôn môi y cho bọn hắn xem. Thực chất, gã chỉ giống như là muốn trừng phạt mà hung hăng cắn y một ngụm.
Hành động này tuyệt đối không phải là đùa giỡn bình thường. Thiết Lặc ở trên môi dưới của y để lại một vết rách thật sâu. Y lau thật lâu, máu kia vẫn không ngừng rỉ ra.
Sau đó, y thật sự không có cách nào, mới liền đứng lên như vậy.
Miệng vết thương lại ở bên ngoài, trừ phi y ngậm toàn bộ môi dưới vào trong miệng. Nếu không, thì máu kia vẫn sẽ rỉ ra bên ngoài. Ly Hận Thiên đã tận lực không để cho bản thân thoạt nhìn lại chật vật như vậy. Nhưng sau khi y nhìn thấy Mộc Nhai thiếu chút nữa nhảy dựng lên. Y đã biết, bộ dáng của y nhất định là vô cùng khó coi.
Y kiên trì vẫn không ở giữa đường mà trị thương, cũng không tìm đại phu đến. Mà là trở lại phòng, đến Vũ Quả cũng không kêu, tự mình thoa dược thật tốt mà Thất đã đưa cho y, tiếp theo y an vị ở vị trí chờ đến đen khi Thiết Lặc xuất hiện.
Y biết, đêm nay, Thiết Lặc sẽ tìm đến y mà ngả bài.
Ý tứ của Thiết Lặc, tất cả bọn họ đều hiểu rất rõ ràng.
Về phần kết quả của đêm nay, có thể toàn thân trở ra hay không, nam nhân không thể nắm chắc nhiều, nhưng mà y tuyệt đối sẽ không dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636115/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.