Ly Lạc đi ở phía sau nam nhân, đang lắng nghe đào hát cũng sững sờ. Hắn cũng đã phát hiện sự tồn tại của Thiết Lặc. 
Hắn không giống như nam nhân làm ra phản ứng khoa trương như vậy, sau khi Thiết Lặc vừa nói xong câu nói kia, hắn cầm lấy cánh tay của nam nhân liền dắt y vào trong sảnh lớn, quyết đoán, không có một tia do dự nào. Hành động này của hắn, cũng như là tự muốn an ủi lấy Ly Hận Thiên, lại vô hình ở bên trong, mà nói cho y biết không cần quá lo lắng. 
Phản ứng của Ly Lạc thực tự nhiên, đối với sự xuất hiện của Thiết Lặc cũng không có một chút nào gọi là khẩn trương hoặc là bất an. 
Khi nhấc chân bước qua bậc cửa, hắn còn nhẹ giọng mà nhắc nam nhân chú ý ở dưới chân. 
Mặc dù đã có Ly Lạc an ủi. Nhưng Ly Hận Thiên vẫn không có cách nào trấn định giống như hắn vậy. Từ lúc bắt đầu nhìn thấy Thiết Lặc, tay chân của y liền hoảng loạn, trong đầu kêu loạn một đoàn, căn bản không thể tìm ra một tia thanh tỉnh nào, khoảng cách từ đây đến Đế Đô vẫn còn có một đoạn đường dài, y không nghĩ rằng trước tiên sẽ gặp được Thiết Lặc, hoặc nói là, Thiết Lặc sẽ ở giữa đường mà chờ bọn họ. 
Phải làm sao để đối mặt đây… 
Bảy chữ này, chỉ là ý nghĩ duy nhất còn sót lại ở trong đầu của Ly Hận Thiên… 
Đứng ở sảnh lớn ấm áp, nhìn Thiết Lặc thản nhiên mà tự thưởng thức nước trà, bộ dáng của Ly Hận Thiên lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636110/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.