Hai tay khoát lên trên thanh lan can của lầu hai, Ly Hận Thiên ngắm nhìn mấy cây hoa mai đang trải đầy nụ hoa ở trong sân, trên cây tràn đầy những nụ hoa mang màu phấn hồng, xem ra không đợi được bao lâu nữa, khắp nơi trong sân này sẽ tràn ngập hương thơm của hoa mai.
Nam nhân vẫn đang đứng ở đây qua một hồi lâu, quần áo dày ấm áp, người nọ để lại chiếc khăn lụa vẫn đang được đặt ở sau lớp áo trước truớc ngực y, rất mỏng manh, cơ hồ như không có cảm giác được, nhưng mà chiếc khăn lụa nho nhỏ, lại chứa đựng tâm trạng nặng nề vô cùng.
Nếu người nọ vốn là một trong bốn nhi tử của y, hắn vì sao lại không tự mình mà nói ra nơi Thanh Long thạch đang được đặt, còn muốn làm điều dư thừa mà giao lại cho y…
Mỗi lần khi hắn xuất hiện, đều là ở trong lúc y luôn ở một mình, bên cạnh hoàn toàn đều không có một ai khác. Hơn nữa biểu hiện của hắn, lại có từng chi tiết nhỏ đều hoàn toàn khớp với mỗi người một người trong bốn nhi tử của y. Lúc trước y mơ hồ khẳng định là Khâm Mặc, nhưng càng về sau, y lại cảm thấy không giống. Nếu Khâm Mặc đã thẳng thắn thành khẩn nói với y về quốc tỉ còn có cả thân phận Cửu Minh tộc, vậy thì hắn xuất hiện trước mặt y, cần gì lại phải mang theo mặt nạ…
Việc này nói ra không thông nổi.
Nếu là những người khác, vậy thì động cơ là gì?
Việc nay căn bản không giống với suy đoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636088/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.