Ly Hận Thiên nhất thời bị tiếng rống lớn của Mộc Nhai khiến cho y mới phát hiện mình và Văn Diệu đã trở thành mục tiêu đang được chú ý. Không biết có phải là do có tật giật mình hay không, Ly Hận Thiên theo bản năng mà bất giác lau lau khoé miệng của mình. Y chùi thật dùng sức, đem chất lỏng đang dính trên cánh môi lau hoàn toàn khô ráo, môi của y lập tức bị cọ đến đỏ.
Động tác này của nam nhân không thể nghi ngờ nữa, hiển nhiên là đang không đánh mà đã khai. Tình cảnh lúc nãy Văn Diệu tới đón lấy nho, do thân hình hắn luôn tựa vào trên bàn, che khuất cả Ly Hận Thiên lẫn hành động khi nãy của hai người họ, chặn hoàn toàn tầm mắt nhìn tới của những kẻ khác. Ly Hận Thiên lại bất giác lau miệng mạnh như vậy, là nói rất rõ ràng cho những kẻ khác biết hai người họ vừa mới làm cái gì…
Văn Diệu không đụng chạm gì vào người y. Nhưng mà trong nháy mắt khi nho bị cướp đi, nhưng môi của hai người họ có chút như có như không mà chạm lướt qua, rất nhanh. Chỉ là nhất thời nhẹ nhàng dính nhau liền ngay lập tức tách ra, nhưng cảm xúc mềm mại cũng rất rõ ràng…
Văn Diệu đối với việc này cũng không có biểu hiện gì. Hắn chỉ vì hành động của nam nhân mà buồn cười, về phần cái khác…
Hắn không ngại bị bọn hắn nhìn thấy.
Văn Diệu đem dĩa nho mà nam nhân đã ăn được một nửa đặt trên liên bàn tử mà đẩy đi, bàn kia thật giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636044/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.