– Cha, ngươi còn muốn đi bơi sao… 
Bắt gặp Ly Hận Thiên phát hiện ra, Văn Diệu lại càng liền không thể khống chế được nữa. Hắn không có tự giác mà buông tay chút nào, trái lại càng sờ soạng càng dâm loạn … 
– Ngươi buông ra! Ta không phải đã nói, ta là cha ngươi, loại chuyện này ngươi… Ngô… 
Ly Hận Thiên còn chưa nói xong, Văn Diệu liền ngăn chặn cái miệng đang mở ra nói liên miên của y. Hắn ôm Ly Hận Thiên xoay người lại. Phía sau lưng nam nhân bị va đụng vào trên tầng tầng thân cây, chỉ có thể cảm nhận được vỏ cây mang đến cảm xúc thô ráp. Ly Hận Thiên theo bản năng liền ôm lấy Văn Diệu. Văn Diệu lấp kín miệng nhỏ của y, tư thế này khiến y lâm vào bế tắc. Bàn tay của hắn tiếp tục xoa nắn thân thể y, ngay cả hành động ôm lấy của nam nhân cũng là giúp cho hắn bảo trì tư thế cân bằng của cánh tay, cũng có chút như có như không mà nhéo nhéo eo của nam nhân… 
Tán cây bởi vì động tác kịch liệt của hai người họ mà lắc lư vài cái, như là thật sự có con báo nào đó núp ở trong đó. Ly Hận Thiên nghe được lá cây va vào nhau phát ra thanh âm xào xạc. Y nhịn không được thiếu chút nữa đã liếc mắt nhìn một cái. Y sợ từ trong tán cây trung đột ngột mà thoát ra cái gì đó. Lần trước, lúc ở diễm phụ thôn nhìn thấy cảnh tượng dưới cái cây cổ thụ kia cũng đã đủ đáng sợ lắm rồi. Hôm nay lại vừa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636023/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.