Văn Diệu không nghĩ tới, phản ứng của nam nhân lại biến hoá lớn như vậy.
Đột nhiên hắn cảm thấy, nam nhân so với trước kia biểu hiện thú vị hơn nhiều. Lực chú ý của Văn Diệu cũng liền từ cảnh tượng ở trước mặt mà chuyển về dừng ở trên thân nam nhân.
Có lẽ là bị hù dọa đến, nên trên thân nam nhân khi nãy vẫn còn khô nóng, bây giờ đã bị lạnh lẽo thay thế, Văn Diệu có thể cảm nhận được tâm tình của y, bị kinh sợ…
Thanh niên câu lên khóe miệng, hắn đem nam nhân kéo vào lòng mình càng nhanh, hắn không phải sợ y từ trên cây mà ngã xuống đất cũng không phải là do muốn trấn an y, hắn chỉ đơn giản là muốn càng ngày càng gần sát y mà thôi…
Hai người họ hoàn toàn là dán cùng nhau ở tại một chỗ. Trên thân nam nhân mùi mồ hôi tự nhiên hãn vị truyền vào bên mũi của Văn Diệu. Hương vị đơn thuần nam tính, không hề nặng mùi, lại có thể khiến cho Văn Diệu có cảm xúc gì đó…
Hắn nhịn không được lại tiến sát vào thêm một chút, đem chiếc mũi của mình hoàn toàn chôn ở hõn vai của nam nhân. Hắn lười biếng mà dựa vào, chầm chậm mà hít vào hương vị đó. Bộ dáng giống như vừa đang hưởng thụ, cũng giống như vừa đang thưởng thức…
Toàn bộ lực chú ý của Ly Hận Thiên đều đặt trên cảnh tượng hình ảnh bọn quỷ đang về hướng chỗ hai người họ đang trốn mà bay tới. Hình ảnh của chúng nó trong mắt y dần dần phóng lớn ra. Lúc này Ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636022/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.