Tô Ký Chu mãi lo bận tâm suy nghĩ chuyện ở trong lòng, lại quên mất con gái nhỏ đang ở bên cạnh.
“Thanh thanh là cháu gái của ba, cũng tức là con gái của anh ba con Tô Yến Thanh.”
Vãn Vãn suy ngẫm cả nửa ngày mà vẫn không hiểu vòng quan hệ ấy, nhất thời rầu rĩ không thôi.
Tô Ký Chu dứt khoát nói cho Vãn Vãn biết quan hệ ở trong gia đình.
“Bảo bối, con có 6 người anh trai. Bọn họ bình thường cũng bận rộn giống anh cả con làm việc ở ngoài, trừ mấy ngày lễ hoặc dịp ăn tết ra, đều sẽ không ở nhà. Thanh Thanh tên họ là Tô Ấu Thanh, là con gái của anh ba con.”
Tô gia có nhiều người nên Tô Ký Chu chỉ nói đơn giản nhất để Vãn Vãn dễ hiểu.
Cũng không biết bé con có nghe hiểu hay không, ông chỉ thấy Vãn Vãn gãi gãi cái ót, nói: “Vì sao Tô Ấu Thanh ở nhà thì anh cả không thể về? Này cũng quá phận rồi!”
Tô Ký Chu bụm mặt lại, ông xem như đã hiểu rồi, bản thân nói nhiều như vậy, nhưng một chữ Vãn Vãn cũng nghe không hiểu.
Tóm lại, mặc kệ có là chuyện gì đi nữa, Vãn Vãn đều sẽ đứng về phía anh cả của mình.
Tô Ký Chu không khỏi ghen tị trong lòng.
Nhưng khi nghĩ đến mâu thuẫn giữa con trai mình cùng hai mẹ con kia, ông lại bắt đầu thấy đau đầu.
“Vãn Vãn, anh cả con cùng Thanh Thanh ở giữa có mâu thuẫn rất sâu. Anh cả con nhìn thấy mẹ con cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-be-ca-koi-3-tuoi-ruoi/3459812/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.