Cuối cùng trợ lý Tiểu Vương cũng chú ý đến bảo an đang che chắn ở cửa, nhíu nhíu mày: “Anh đứng ở đây làm gì?”
Bảo an há miệng thở dốc, không biết nên nói như thế nào.
Hiện tại trong đầu anh ta đều đang suy nghĩ sẽ viết đơn từ chức như thế nào.
“Không có việc gì, anh đi làm việc tiếp đi.”
Tô Ký Chu không phải là người hẹp hòi. Biết là hành vi của bảo an không được tốt, ông cũng không thèm để ý.
Ông vỗ vỗ bả vai bảo an, ngữ khí lại không nghe cảm xúc gì: “Làm việc cho tốt đấy.”
Nói xong, ông ôm Vãn Vãn vào đại sảnh công ty.
Chờ đến khi thang máy xuống rồi, Tô Ký Chu bỗng nhiên hỏi: “Tôi nghe nói mấy năm nay có rất nhiều người giả dạng tôi, sao lại như thế?”
Tiểu Vương sửng sốt mới phản ứng lại mà giải thích: “Toàn là mấy công ty nhỏ, họ không có lịch hẹn trước, nhưng lại muốn gặp Tô tổng bàn chuyện hợp tác.”
Tiểu Vương có chút kỳ quái, dò hỏi: “Chủ tịch, sao ngài đột nhiên lại hỏi đến chuyện này?”
Tô Ký Chu nghĩ đến chuyện vừa rồi, ho nhẹ hai tiếng, cười cười: “Không có gì, vừa rồi đứng nói chuyện phiếm cùng bảo an ở dưới lầu, tên nhóc đó nói cho tôi biết.”
Tiểu Vương: “???”
Lúc này đến phiên Tiểu Vương chấn kinh rồi.
Từ bao giờ mà chủ tịch sẽ đi nói chuyện phiếm cùng một bảo an nhỏ nho vậy?
Vừa gặp mặt còn không biết, để ý kỹ rồi mới phát hiện chủ tịch của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-be-ca-koi-3-tuoi-ruoi/3459807/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.