Con gái không thích ăn sandwich là điều mà Tô Ký Chu chưa từng nghĩ đến.
Rốt cuộc ở chung với nhau mấy ngày, ông mua cho bánh bột nhỏ bất cứ thứ gì, bánh bột nhỏ đều vô cùng hãnh diện.
Tô Vãn Vãn không thích ăn, Tô Ký Chu là không biết.
Ông cũng không lãng phí đồ ăn, đem phần sandwich còn lại đưa xuống cho người hầu trong nhà, rồi lại phân phó: “Hấp mấy cái bánh bao cho tiểu thư, chuẩn bị thêm một ly sữa đậu nành.”
Biệt thự Tô gia rất lớn, người hầu có tận hai ba mươi người, đồ ăn nhiều cũng không sợ không ai ăn.
Phòng bếp làm việc rất nhanh nhẹn. Theo yêu cầu của Tô Ký Chu, một l*иg hấp bánh bao nóng hôi hổi được ra lò.
Bánh bao nhỏ hơn so với bánh bình thường, da còn mỏng nhiều nhân, trẻ con dễ dàng ăn đến. Vãn Vãn một ngụm một cái, ăn vô cùng vui vẻ.
Có điều, Vãn Vãn ăn đến cái bánh bao thứ mười thì không ăn nữa. Cô nhóc bắt đầu cúi đầu nhỏ uống sữa đậu nành.
Tô Ký Chu cũng ngồi ăn bữa sáng, nhưng ánh mắt vẫn dán trên người bé con.
Ông nhìn con gái nhỏ uống sữa đậu nành, mà đôi mắt con bé lại còn nhìn chằm chằm bánh bao trên bàn cơm, nhưng vẫn như cũ không chịu duỗi tay lấy.
Ông từng kiến thức qua lượng ăn cơm của con gái nhỏ, chỉ ăn vài cái bánh chắc chắn bé con còn chưa đủ no.
Tô Ký Chu suy nghĩ cân nhắc hết nửa ngày trời, lại lo lắng cơ thể của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-be-ca-koi-3-tuoi-ruoi/3459806/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.