Mở cửa ra mà ai thấy một đôi cẩu nam nữ trước mặt thì chắc cũng đều ngại còn không thì cũng là ghen tức, còn gặp phải trường hợp....một trong hai người đó là người mà mình yêu hoặc thích chắc sẽ chạy lại ít nhất là gậy sự còn không là đánh lộn, chửi mắng nhau. Nhan Tịch thì không như thế, cậu chỉ đóng cửa lại thật nhẹ rồi đứng đó nhìn đôi cẩu nam nữ đó thật lâu cho tới khi nào họ nhận biết được sự tồn tại của cậu mà thôi.
Băng Cẩn đang nói chuyện thì nhìn thấy cậu, liền nháo nhào chạy tới.
- Huynh có bị làm khó không mà sao ra đây lâu thế?
- Đâu có, sư phụ đối xử rất tốt với ta. - Cậu cười cho cô yên lòng.
- Đệ ra rồi à? - Thiên Long đi đến gần hỏi.
Thấy hắn đến gần, cậu vờ như không thấy hắn, tiến về phía trước để bắt chuyện với Diễu Minh.
- Kiều tiểu thư, chắc tiểu thư còn nhớ ta chứ? - Cậu tỏ ra thân thiện, bắt chuyện với cô.
- À...ừm....nếu ta không lầm...thì cậu là tiểu nha hoàn của Châu Khương phải không? - Cậu lo lắng, sợ rằng câu hỏi của cô có hơi kì.
- Trí nhớ của Kiều tiểu thư đúng thật là tốt, dù lúc đó là ta cải trang thành nữ mà cô vẫn nhận ra. Thật ra ta là một nam nhân, Nhan Tịch. - Cậu đưa tay ra định bắt tay cô.
- Ta...là Kiều Diễu Minh, trưởng nữ Kiều gia, huynh.... à không! Chúng ta nên xưng hô thế nào nhỉ? - Cô cười bắt lấy tay cậu.
- Tỷ lớn hơn ta 5 tuổi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-quan-su/1326266/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.