- Tịch! Tịch!
Từ đằng xa, Tiểu Ngôn chạy tới gọi to.
- Ngươi sao rồi? Sao huynh lại cõng Tịch vậy?
- Chân muội ấy bị thương rồi. Giúp muội ấy tắm rửa rồi thoa thuốc đi.
" Muội"? Hắn vừa gọi Nhan Tịch là " muội muội" của hắn sao.
Mặc dù đúng là cậu đang mặc nữ phục thật nhưng không đến mức làm hắn lẫn lộn thần kinh chứ.
Hắn chẳng thèm xem thử phản ứng của cả hai như thế nào thì liền đi một cái lèo về thư phòng riêng.
Để lại Nhan Tịch và Tiểu Ngôn đứng đó tròn mắt ngó theo.
- Muội...muội nào ở đây? Cẩn Nhi vẫn chưa lại tới thăm mà... - Tiểu Ngôn lắp ba lắp bắp nói.
- Ý huynh ấy là ta bây giờ chẳng khác nào ' tiểu muội muội ' của huynh ấy đấy thôi.
- À! Đúng thật là ngươi hợp với phong cách này lắm đó Tịch. Ngươi mà thử tới Yến Nha Lâu làm kỹ nữ thì cũng được cả khối khách đó...
Chưa kịp nói thêm câu nào thì Tiểu Ngôn đã ôm một chân lên, nhăn mặt một cách đau đớn vì vừa được nhận một cái đá mạnh vào chân của Nhan Tịch.
Cậu nổi cáu trông như một con cáo nhỏ, y xì cái mặt nạ mà cậu đang cầm trên tay.
Cậu nổi nóng, cầm chân váy lên, lết từ từ tới phòng tắm vì chân đau.
- Ê...khoan. Tịch ơi...chờ ta với...
- -----
- Ủa? Tịch nè. Cái này hình như đâu phải cái mặt nạ mà hoàng huynh mua tặng ngươi đâu mà hả.
Tới lúc này cậu mới nhìn lại cái mặt nạ để kế bên.
- Cái này á hả? Là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-quan-su/1326215/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.