Vi Nhi Pháp cảm thấy tim mình đang đập điên cuồng, ấy là loại cảm giác cực kỳ cực kỳ tội lỗi, đập loạn vì tội lỗi.
Chân cũng đang run lẩy bẩy vì chột dạ!
Vi Nhi Pháp cố gắng dời tầm mắt khỏi tuýp thuốc nhuộm lông méo mó kia đi, rơi xuống đống cỏ mèo trọc lốc, bàn chân bất an giẫm lên nó.
Tiếc là chú sao biên ngày xưa rất dễ bắt nạt đã bị nàng ném đi rồi.
Hạ Ngư nhìn con mèo, rồi lại nhìn thuốc nhuộm, rồi lại nhìn con mèo.
Hửm? Nhìn nhầm rồi? Đuôi của Hoan Hỉ hình như đang rung? Tai cũng thế.
Nó đang rung cái gì thế nhỉ?
Vi Nhi Pháp: "..."
Vi Nhi Pháp bắt đầu giả vờ liếm lông, liếm từng tí một, liếm lông rất đỗi nghiêm túc.
... trong lúc liếm lông thì phải nghiêm túc.
Hạ Ngư híp mắt nhìn. Những nghi ngờ đã tiêu tan trước đó lại bắt đầu từ từ trỗi dậy.
Thuốc nhuộm lông đen, đôi tai nhọn của Hoan Hỉ, còn cả đôi tai đen thay màu của Hỉ.
Cùng một hương dầu gội cho mèo.
Hạ Ngư ngồi xổm xuống trước mặt con mèo tam thể đang giả vờ liếm lông nhưng thật ra đã sắp bị vạch trần đến nỗi chột dạ rồi, sau đó lấy đồ ăn cho mèo ra cho nó. Thăm dò nhẹ nhàng: "Hỉ?"
Tim Vi Nhi Pháp nảy lên một cái: "..."
A tra tấn chết người! Cố chịu!
Con mèo tam thể vẫn đang nghiêm túc liếm lông như thể không nghe hiểu lời nàng đang nói vậy.
Hạ Ngư: "..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-noi-dau-qua-tim-cua-mieu-dai-thong-linh/3322535/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.