Phía bên Cẩn Nam, nếu như trước khi kết hôn với cô, anh lúc nào cũng vùi đầu với công việc đến tối muộn. Nhưng hôm nay là ngoại lệ, anh trở về nhà sớm, anh sợ cô sẽ cảm thấy tủi thân. Bước vào nhà, không có ai, anh nghĩ là cô chưa làm về. Dù sao anh cũng biết thời gian gần đây cô khá bận rộn với các dự án ở Vương thị. Anh tắm rửa xong xuôi lại xoắn tay áo vào bếp nấu ăn, đợi cô về. Cho dù cô có biết nấu ăn, anh cũng sẽ nấu cho cô ăn, chăm sóc cho cô. Cơm nước xong xuôi nhưng đợi mãi đến 7h tối vẫn không thấy cô trở về. Anh gọi điện cho ba vợ hỏi thì biết được cô trở về nhà với ba mẹ. Anh bất lực thở dài “Vợ ơi là vợ”. Rồi cũng nhanh chóng thay quần áo, lái xe sang đón cô về.
Thấy anh đến, cô cười cười hỏi:
- Sao anh biết tôi ở đây.
- Ba bảo em đang ở đây nên tôi đến đón em.
Về tới nhà, cô bước vào thì nghe mùi thơm của đồ ăn. Cô cong môi cười hỏi:
- Anh nấu à?
- Uh. Nhưng có người nào đó không muốn ăn\, bỏ về nhà ba mẹ.
- Anh phải cho tôi thời gian để tôi…
Cô chưa kịp nói dứt câu thì anh đã áp môi xuống hôn mạnh vào môi cô. Rồi nhẹ nhàng đáp:
- Được. Không ép em.
- Cảm ơn anh. À phải rồi\, anh đưa số điện thoại anh đây. Đi đây tôi sẽ bảo anh để anh khỏi phải lo lắng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-danh-cho-em/2890610/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.