Thôi đi, ít nhất tôi cũng biết rằng Bạc Ngôn là tên đồng tính! Cô có thể yên tâm rồi, sau này sẽ không bị ăn hiếp.
Chiếc xe màu đỏ từ biệt thự nhanh chóng đi khỏi.
Mật Nguyệt nhìn thấy Cảnh Hành đang nằm thư giản trên ban công, hiếu kỳ hỏi, lúc nãy em lắc đầu gì thế?
Chị làm xong bài tập chưa?
Kỳ nghỉ còn dài mà! Cô ngồi xuống đối diện, vươn đầu về phía ngoài, anh Bạc Ngôn nói thật chứ?
Chị thấy sao?
Có vẻ không giống nói dối.
Con nít dễ lừa thật. Cảnh Hành không nhìn cô nữa, cúi đầu tiếp tục chơi điện thoại.
Em nhỏ hơn chị mà? Còn chị Noãn Noãn và Ngư Ngư, không phải trẻ con nữa, anh Bạc Ngôn sao lại lừa họ? Cô thấy rất là, muốn biết.
Nhưng Dương Dương đang đi làm, không thể vì chuyện nhảm nhí này làm phiền anh.
Chị nên hỏi anh ấy, nói cho …anh ấy biết chị cứ hay bàn tán về người đàn ông khác, anh ấy biết rồi có giận không nhỉ? Nó cười đáp.
Chị chỉ quan tâm anh Bạc Ngôn, đâu có thích anh ấy! Không thể nói chuyện với em được nữa, anh lái xe ra ngoài rèn luyện sức khỏe đây. Đã mấy ngày cô không ra ngoài đi dạo rồi.
ở quanh khu này thôi nhé, đừng ra ngoài, mất tích là không hay đâu.
Ừ.
Rất nhanh, cô lái 1 chiếc xe đạp màu hồng phấn, đeo mũ và kính râm, rời khỏi biệt thự.
Mặt trời hôm nay không to lắm, mà cũng không nóng lắm, nhưng do đạp xe, nên cô thấy có chút nóng, những giọt mồ hôi nhỏ đã đọng lại trên trán.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657849/chuong-916.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.