“Nguyệt Nguyệt! Anh khó chịu...! Tuy nó không phải con ruột anh, nhưng anh luôn xem nó là con ruột! Giờ nó xảy ra chuyện! Không còn nữa!” Cố Phi Trì nghĩ đến đây, đột nhiên buông tay Mẫn Lệ ra, ôm Bối Tịnh Nguyệt vào lòng.
“Nguyệt Nguyệt...” ông ôm chặt lấy bà, “Anh không muốn báo thù nữa, không muốn làm gì hết, chúng ta cùng ra nước ngoài, được không? Chúng ta đã từng đi nhiều nơi như thế, em muốn đi đâu, anh đi cùng em, được không?”
Bối Tịnh Nguyệt không ôm lại ông, nhìn thấy Cảnh Thần Hạo và Bùi Nhiễm Nhiễm đi xuống xe, vội chạy qua chỗ họ, “Em muốn ở bên con em và cháu em, em thích ở đây.”
“Vậy anh ở đây cùng em, được không? Chuyện trước đây đều đã qua, giờ Tiểu Linh không còn, Quân Huyền cũng có cuộc sống của mình!” Ông chưa từng nghĩ có 1 ngày, Cố Linh sẽ rời bỏ ông.
Con trai đã lớn, cũng không cần ông!
Ông đột nhiên thành người độc thân 1 mình.
Giờ ông chỉ muốn bên bà.
“Phi Trì, chúng ta có thể không hợp nhau lắm.” Bà nhẹ đẩy ông ra, “Trong lòng em luôn thích Chính Đông.”
“Từ trước đến giờ em vẫn không mở lòng chấp nhận anh sao, em chưa thử sao biết chúng ta không hợp?” Cố Phi Trì cúi đầu nhìn bà, “Nguyệt Nguyệt...”
“Em nói không thích là không thích, anh thấy miễn cưỡng có ý nghĩa sao?”: Bà nghiêm giọng.
“Vậy em ở bên anh lâu như thế là có mục đích khác. Em tàn nhẫn lắm” Ông đau lòng, người đàn bà ông yêu, trước giờ chưa từng yêu ông.
“Em tàn nhẫn, anh cho rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657744/chuong-811.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.