Chương trước
Chương sau
“Anh nghe thấy rồi, nhưng anh có thể từ chối không? Chúng ta là vợ chồng hợp pháp, em xem, anh Hạo với Thích Thịnh Thiện đều có con cái rồi, đáng yêu biết bao à! Anh nhìn thấy em mấy ngày trước chơi đùa với Mật Nguyệt khá vui vẻ, không muốn sinh một đứa sao?” anh ở bên tai Cố Linh cố gắng hạ thấp giọng nói mê hoặc lòng người
Anh ấy có thể nói chuyện nhẹ nhàng như thế với cô, chỉ là đối với cô có yêu cầu
“Em một người phụ nữ xấu xa đó! Chính là không muốn sinh con, sinh con rồi, trên mặt sẽ mọc nốt lấm chấm, trên bụng còn bị rạng nữa, da dẻ thì bị trùng xuống, cả người đều muốn biến thành ngốc nghếch, chính vì thế em mới không muốn sinh em bé! Anh xác định vẫn còn muốn thích em?” cô cố tình nói như vậy
“Khá ổn à, anh thích em xinh đẹp như thế” cô ấy không sinh thì không sinh!
Sau này nói tiếp!
“Anh đúng là một người trong ngoài đều hòa hợp, em thật sự thương tâm cho vợ tương lai của anh, sau này già rồi không thích cô ấy nữa, đáng thương!” cô chậm rãi từ trong lòng của Mẫn Lệ ngồi dậy, dựa lên trên đầu giường, nhìn thấy trên người nhưng vết hôn chi chít, lại lườm anh ây một cái, phát hiện trên người của anh ấy cũng có không ít, trong lòng cân bằng hơn chút
“Em không phải chính là vợ của anh sao? Vợ tương lai gì chứ?” Mẫn Lệ cũng dựa lên đầu giường, nhìn cô, “em đối với chúng ta không có lòng tin như thế sao?”
“Em đối với anh vẫn là có lòng tin, dù gì em cũng khá xinh đẹp, thích em là chuyện đương nhiên, anh lại đâu có mất mặt, nhưng mà em đối với chính bản thân mình không có lòng tin, độ khó để thích anh có chút lớn!” cô cười cười nhìn khuôn mặt tuấn tú của anh bỗng nhiên sa sầm mặt, “thật sự không dễ thương à!”
“Em nói chuyện đùa như vậy anh có thể đón nhận, anh bây giờ lo lắng là, 3 tháng sau, em rõ ràng thích anh rồi, em lại nói không thích anh” vậy thì lúc đó, anh phải làm thế nào với cô ấy chứ?
“Em là một người nói được làm được, chẳng lẽ anh quên rồi chúng ta kết hôn nhận giấy như thế nào?” cô cười hỏi
Nếu như không phải cô nói là làm, khi đi đăng ký kết hôn, cô đã bỏ chạy rồi!
“Ừm, cợ anh tin em!” anh nhất định có thể dùng mê lực nhân cách của mình chinh phục cô ấy!
Cố linh nhìn anh một cái, sau đó thì từ trên giường đi xuống, khi mặc quần áo từ từ nói, “em bỗng nhiên nhớ ra một câu”
“Cái gì?” cô ấy lại muốn nói lời độc địa nào nữa đây?
“Không quản người đàn ông ở giai đoạn tuổi tác nào đều thích người phụ nữ ở tuổi 18” cô quay đầu nhìn Mẫn Lệ vẫn còn đang dựa lên đầu giường, “đúng không?”
“18 tuổi khá đẹp, có thể bắt đầu ăn rồi”
“......”
Đàn ông quả nhiên đều là động vật suy nghĩ ở nửa dưới!
Mẫn Lệ nhìn thấy cô ấy đi về phía phòng tắm, “anh chỉ là nói sự thực, nói đùa thôi mà, vợ ơi, em là người phụ nữ đầu tiên của anh!”
Cố Linh bước chân đi đến trước của phòng tắm phút chốc ngừng lại, quay đầu lại nhìn anh ấy, “ừm, em biết”
“Em biết?” anh làm sao không nhớ mình đã nói qua!
“Kỹ thuật quá tồi!” Cố Linh nói xong thì quay người tiến vào trong phòng tắm
Lời này có bao nhiêu nhẹ nhàng như mây thì có bấy nhiêu nhẹ nhàng
Nhưng Mẫn Lệ dựa trên đầu giường rối lên rồi
“Tối hôm đó cũng không tính kỹ thuật quá tồi chứ! Em đang hoải nghi năng lực của anh, tối qua hai chúng t...” anh không được sao, lật bỏ chăn xuống khỏi giường
Hừng hực tiến về phía phòng tắm, nhưng khi đi đến trước cửa phòng tắm rồi, cánh cử từ bên trong bị khóa trái
Anh nhìn cánh cửa bị đóng chặt, đối diện gào lên, “vợ ơi! Anh muốn cầu xin cơ hội chứng minh bản thân!”
“Em không cho!”
“Vợ ơi, vợ ơi, vợ ơi!” Mẫn Lệ tiếp tục hướng vào bên trong gào lớn
Bởi vì bản thân anh ấy vốn có giọng nói rất lớn, bây giờ lớn tiếng gào lên như thế, âm thanh lại càng trở nên to hơn
Cố Linh ở bên trong thực sự chịu không nổi âm thanh của anh ấy, cô chỉ là tắm rửa mà thôi, thế mà lại có thể gặp phải một người đàn ông, đang ở bên ngoài gào thét gọi cô
May mắn ở đây cách âm không tồi, cho dù cách âm không tồi đi chăng nữa, cũng không thể để anh ấy cứ gào như thế à!
Có còn chút gì khí thế của tổng tài không?
Có bản lĩnh....
Cô quay đầu qua nhìn cánh cửa phòng tắm mở ra, cảm thấy trong phòng tắm đang tiến vào một con sói!
“Chồng ơi, em sai rồi! Em sai rồi! Em thật sự sai rồi!” cô cầm lấy bàn chải đánh răng, từ từ lùi ra sau, “kỹ thuật của anh đặc biệt giỏi, đặc biệt tốt!”
Mẫn Lệ cúi đầu nhìn cô, từng bước tiến đến sát lại gần cô, “vợ ơi, em bây giờ biết rồi sao?” 
“Em biết rồi” trên mặt cô cố gượng ra nụ cười, cô làm sao có thể không biết chứ!
Cô quá biết ấy chứ! Người đàn ông ở trước mặt, chính là một con hổ mang da sói! Còn là con hổ đang phát tình
“Anh cảm thấy em có thế ý thức chưa đủ rõ ràng, cần phải nhận thức rõ hơn một chút” anh vòng tay qua ôm chầm lấy cô vào lòng, cốc nước trong tay bị hắt ra rớt lên trên người của Mẫn Lệ không ít
“Em đang đánh răng, tý nữa nói tiếp! Cần phải có kiểm soát huynh đệ” cô bỗng nhiên trấn tĩnh lại, không thể để trúng vào cạm bẫy của Mẫn Lệ
Chẳng may Mẫn Lệ anh ấy là kiểu người khác kêu càng lớn tiếng, phản kháng càng kịch liệt, sẽ càng phấn khích, cô sẽ chết chắc
Dựa theo tính cách trước giờ của cô, vậy thì trực tiếp sẽ trả đòn quật anh ấy qua vai ném xuống sàn nhà
Nhưng sao chứ?
Cô bây giờ đang diễn một người con gái dịu dàng, chỉ biết lấy máy ảnh chụp hình mà thôi
“Ừm, tắm nhanh lên đi! Cùng nhau xuống lầu ăn cơm” Mẫn Lệ thực sự thả cô ấy ra, “nhưng mà em cần phải nhớ cái gì?”
“Chồng anh giỏi nhất!” cô lộ ra nụ cười tiêu chuẩn, từ bên cạnh người anh lướt qua, tiếp tục đánh răng
Vẫn xem như là miễn cưỡng vừa ý, Mẫn Lệ rời đi
......
Trong trang viên Bùi Gia
Bối Tịnh Nguyệt nghe thấy người giúp việc nói có khách, bà có chút hoài nghi từ trên lầu đi xuống, thì nhìn thấy Cố Phi Trì đang ngồi trên ghế sopha
“Nguyệt Nguyệt”
“Anh làm sao lại đến?” Bối Tịnh Nguyệt nhìn trước mặt ông ấy để một tách trà nóng, rõ ràng là vừa mới đến
“Anh đến thăm em” Cố Phi Trì đứng dậy, nhìn bà ấy tiến lại, ngồi xuống bên cạnh bà
“Em...” Bối Tịnh Nguyệt bị ông ấy kéo tay, trong lòng bà rất muốn nói không phải đã nói rằng đừng đến sao?
Làm sao không nghe lời!
Lúc này nghĩ lại hình như cũng không có khi nào là ông ấy nghe bà!
“Anh nhớ em rồi, vả lại em sống một mình ở đây không buồn chán sao, anh muốn đến bầu bàn với em” Cố Phi Trì ôm lấy bà sát lại người mình, “ở đây chính là ngôi nhà trước đây em sinh sống sao? Có nên dẫn anh đi xem sao?”
“Đi thôi! Cũng không có gì đang xem cả, biệt thự trước đây đều một kiểu mà thôi” bà lập tức đứng dậy
Thực tế là không muốn ngồi sát với ông ấy
Cố Phi Trì đứng lên, đi theo bà ấy ra bên ngoài, trang viên Bùi Gia rất lớn, cảnh sắc bên trong cũng đặc biệt đẹp
Dù gì thì Bùi Gia trước đây ở thành phố A cũng xem như là danh gia vọng tộc, nhà lớn nghiệp lớn
Chỉ là xuất hiện chuyện ngoài ý muốn
Hài người họ chầm chậm bước đi trong trang viên, làn gió nhẹ thổi lên trên mặt
“Chuyện của Bùi tiên sinhm thế nào rồi?” Cố Phi Trì đột nhiên hỏi
“Không có gì, chuyện của ông ấy hình như thật sự không có liên quan đến Cảnh Thần Hạo” bà nhìn qua đống tài liệu đó rồi
“Nguyệt Nguyệt, em thật sự quá dễ dàng bị dừa gạt rồi, hắn muốn gải mạo chứng cứ gì, không phải là chuyện quá dễ dàng sao? Năm đó em lại đâu có ở đây, hắn nói như thế nào thì là như thế” Cố Phi Trì đi đến trước mặt bà, hai tay tóm lấy đôi vai của bà, “Nguyệt Nguyệt, chuyện của Bùi Gia phức tạp như thế, không thể nào một chút liên quan đến Cảnh Gia đều không có!”
“Chuyện này để sau hẵng nói! Em bây giờ không nghĩ nhiều như thế” bà chỉ muốn nhìn thấy Nhiễm Nhiễm được yên ổn, bình an sinh đứa bé ra, sống hạnh phúc vui vẻ 
“Được thôi, em vui là được” ông từ từ thả tay ra, “cảnh ở đây không tồi, em thích sống ở đây sao?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.